Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có một tia thần quang bay nhanh về phía Ngô Bình, trong thần quang ấy có một sinh linh hình người nhưng có cái đầu nhọn hoắt, mắt và tay rất dài, chân lại ngắn toẳn.

Uỳnh!

Sinh linh ấy bay lại gần Ngô Bình rồi tấn công anh.

Ngô Bình tung quyền phản công, hai quyền pháp va chạm, anh bị đánh bay, còn sinh linh kia đứng im bất động trên không trung.

Ầm!

Nó tỏ vẻ hung ác, bàn tay phải chợt nổ tung, sau đó đến xương của cả cánh tay cũng gãy vụn.

Ngô Bình đã dùng kình lực khủng bố vào quyền ban nãy để phá huỷ cơ thể của sinh linh kia.

“Nhân tộc mà mạnh vậy ư?”, nó hét lên rồi quay đầu bỏ chạy.

“Chạy nổi không?”

Ngô Bình hừ lạnh rồi biến thành một tia chớp bay đến trước mặt sinh linh đầu nhọn rồi bóp cổ nó.

Sinh linh kia lập tức bất động rồi gào lên: “Đừng giết ta!”

Ngô Bình: “Không giết ngươi cũng được, nhưng sao ngươi biết ta ở đây?”

Sinh linh đầu nhọn: “Là Thần tộc trú đóng ở đây bảo ta tới, nói là chỉ cần giết ngươi thì sẽ được rời khỏi đây”.

Ngô Bình: “Thần tộc ở đây ư? Họ biết ta à?”

Sinh linh đầu nhọn: “Ngươi vừa tới thì họ đã biết rồi”.

Ngô Bình: “Ngươi là thứ gì? Tân thần à?”

Sinh linh đầu nhọn: “Ta từng là tân thần, vì chọc giận một thế gia cổ thần nên cả tộc đã bị đày đến đây”.

Ngô Bình: “Ngươi vốn là gì?”

Sinh linh đầu nhọn: “Chúng ta vốn là tộc Đạp Thiên để ghi danh vào thần tịch, ai ngờ lại thành ra thế này”.

Ngô Bình: “Tộc Đạp Thiên? Tên tộc hoành tráng quá nhỉ!”

Sinh linh đầu nhọn: “Chúng ta từng mạnh đến độ có thể khiêu chiến cả Thần tộc. Nhưng tiếc là về sau đã bị giết hại gần hết, chỉ còn lại vài người. Để bảo vệ mình, chúng ta đành chọn gia nhập thần tịch. Cứ tưởng như vậy sẽ bình an, nào ngờ vẫn khó thoát khỏi cái chết”.

Ngô Bình: “Ngươi là thành viên duy nhất của tộc Đạp Thiên ư?”

Sinh linh đầu nhọn thở dài nói: “Đúng thế, ta là người cuối cùng rồi, mọi người đều đã bị cường giả giết hết”.

Ngô Bình: “Đáng thương thật, ngươi đi đi!”

Sinh linh đầu nhọn thoáng vẻ ngạc nhiên, nó cứ ngỡ Ngô Bình sẽ giết mình, nhưng trầm mặc một lát rồi hỏi: “Với thực lực này, chắc chắc các hạ là cường giả đỉnh cấp của Nhân tộc đúng không?”

Ngô Bình: “Đỉnh cấp gì đâu, nhưng cũng khá mạnh”.

Sinh linh đầu nhọn: “Ta cảm thấy mình không sống được bao lâu nữa, hiện ta đang giữ một món bảo bối của tộc Đạp Thiên tên là Đạp Thiên Chi Ngấn, xin các hạ hãy mang nó rời khỏi đây, hi vọng người trong tộc ta còn sót lại có thể lĩnh ngộ được điều quý giá của nó”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK