Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trông có vẻ như họ nói với nhau rất nhiều nhưng thật ra chỉ diễn ra trong chớp mắt, anh nói: “Vật chất của núi thần này không tệ, tôi lấy nó vậy”.

Núi thần quả nhiên rất huyền diệu, thế mà Thành Diễn lại không cách nào thu được lợi ích gì từ nó, vì vậy Thành Diễn ở trước mặt đối với nó đã không còn giá trị gì, đưa nó ra để đổi lại một nửa gia sản chính là lựa chọn tốt nhất, cũng không khác gì “lợi dụng phế vật”.

Thành Diễn nói: “Được, núi thần này thuộc về cậu rồi”.

Ngô Bình vung tay, núi thần đã tiến vào Động Thiên, sau đó anh lạnh nhạt nói: “Thủ phạm đã chết, chuyện này dừng tại đây thôi”.

Rời khỏi nhà họ Thành, lão tổ Huyền Đô quay về tiên giáo Thái Thanh trước, Ngô Bình thì giúp Long Tinh Nhi chôn cất người nhà. Anh còn bắt cháu trai của người phụ nữ ác độc kia đến, chém đầu tế bái trước mộ.

Tên ác bá này không còn người phụ nữ ác độc kia làm chỗ dựa thì như chó mất nhà, ngay cả dũng khí giãy dụa cũng chẳng có.

Trước linh đường, hai chị em bái lạy người thân, sau đó đi cùng Ngô Bình quay về đại thế giới Phiêu Miểu.

Chị gái của Long Tinh Nhi cũng rất xinh đẹp, tên Long Uyển Nhi, tính cách dịu dàng, Long Tinh Nhi đưa cô ấy đến nơi ở của mình.

Quay về tiên cung Phiêu Miểu, Ngô Bình kể lại tình hình chuyến đi cho Phiêu Miểu.

Phiêu Miểu nói: “Nhà họ Thành có thể sống sót, là do sư tổ con nể mặt Thành Diễn”.

Ngô Bình: “Thủ phạm bị xử tử, chuyện này cũng xem như đã giải quyết xong. Sư muội Tinh Nhi có tư chất rất tốt, thành tựu sau này của em ấy e rằng không thấp hơn con”.

Phiêu Miểu cười nói: “Cái đó thì chưa chắc, ít nhất hiện tại là không tệ. Huyền Bình, con phải giúp đỡ con bé nhiều thêm”.

Ngô Bình: “Sư tôn yên tâm, con đã rõ”.

Năm ngày sau, Ngô Bình đều dùng để luyện đan dược cho tiên giáo Thái Thanh, quá trình luyện chế cực kỳ khó khăn, thậm chí có một vài đan dược đã thất truyền từ lâu. Cũng may thuật luyện đan của anh bất phàm, về cơ bản đều luyện chế thành công. Có một vài loại luyện chế không thành công, cũng là do phương thuốc có vấn đề, anh cần phải điều chỉnh mới làm được.

Hôm nay, anh đang luyện đan dược thì đột nhiên nghe thấy âm thanh của núi thần.

“Tiểu hữu, không gian kia ở gần đây, có bảo bối xuất hiện rồi, cậu có hứng thú không?”

Ngô Bình hỏi: “Không gian nào?”

Núi thần: “Tôi có thể đưa cậu đến”.

Ngô Bình: “Vậy đợi tôi luyện chế xong lô đan dược này đã”.

Nửa tiếng sau, anh đưa đan dược cho tiên tử Phiêu Miểu, nói: “Sư tôn, con ra ngoài đi dạo”.

Phiêu Miểu: “Đi đi, đừng quên chuyện đại hội Thượng Thanh”.

Ngô Bình: “Không quên đâu”.

Rời khỏi đại thế giới Phiêu Miểu, Ngô Bình bỗng biến mất. Sau đó, anh đã xuất hiện trên đại dương mênh mông ở cực bắc đại lục Hồng Hoang.

Vùng đại dương này, nằm trong Hồng Hoang, thực ra là một cái hồ bên trong, nhưng bởi vì quá khổng lồ, nên được xem là đại dương, gọi là Bắc Hải!

Đưa mình vào trong đại dương mênh mông, anh hỏi: “Núi thần, bảo bối tiền bối nói ở đâu?”

Núi thần: “Sắp xuất hiện, có thể cậu phải đợi ở đây hơn nửa ngày”.

Nghe nói phải đợi hơn nửa ngày, Ngô Bình bèn thả một chiến thuyền lớn, anh ngồi lên thuyền, lấy điểm tâm nước trái cây ra, vừa nhâm nhi vừa câu cá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK