Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình không cần thiết phải giấu mà nói: “Ừm, đã mở Thánh Thức rồi”.

Tiêu công tử: “Thế Lý huynh chém giết được bao nhiêu Huyết Lão ở cửa thứ sáu vậy?”

Ngô Bình: “Ba trăm mấy chục nghìn con, được rất nhiều điểm khen thưởng. Khi nào rảnh, ta sẽ đổi hết”.

Không gian lập tức yên tĩnh, hai kẻ thiên tài vừa ra từ cửa thứ chín lập tức đứng ngồi không yên, cảm thấy như trên ghế có thứ gì đó.

Đột nhiên Hồ Trùng Dương thở dài nào: “Ta đúng là ếch ngồi đáy giếng, không thể nào so sánh với Lý huynh được”.

Họ đều biết Ngô Bình là người nghịch thiên, nếu hắn tiếp tục đi trên con đường Chúa Tể, vậy chắc chắn không chỉ đơn giản là cửa thứ chín. Tất nhiên, anh sẽ bước vào cửa thứ mười, thứ mười một!

Ngô Bình cười nói: “Thưa các vị, tiệc đã mở ra đầy đủ rồi, chúng ta bắt đầu khai tiệc đi chứ hả? Món của quán rượu này rất ngon đấy”.

Tiệc rượu bắt đầu, mấy chục người ngồi chung một chiếc bàn lớn. Lần này, Ngô Bình được sắp xếp ở vị trí chính giữa, hai người họ Hồ và Tiêu đều ngồi hai bên phải trái của anh.

Hồ Trùng Dương cảm thán: “Ta không người Lý huynh cũng đã là Thánh Nhân, ta còn nhớ lúc mới bước vào đường Chúa Tể, huynh không đến đó”.

Ngô Bình: “Ta đột phá ở cửa thứ sáu, do phải đánh nhau nên phải tang tu vi của mình lên một chút”.

Tiêu công tử: “Huynh đã có Thánh Thức nên dễ dàng tiến vào Thánh Cảnh như trở bàn tay, chuyện này cũng chẳng có gì kỳ lạ”.

Ngô Bình nhìn hai người Chung Kỳ và Ngô Dụng ngồi cách đó không xa, cảm giác hai người này khá trọng tình nghĩa. Từ ban đầu, họ đã rất kính trọng anh, nên anh rất thích hai người này.

Anh nói với Chung Kỳ Lân: “Chung huynh đã ở Hiền Vương Cảnh bao lâu rồi?”

Chung Kỳ Lân cười nói: “Thưa Lý huynh, ta đã giậm chân tại chỗ ở cảnh giới này hơn ba năm rồi. Ta vẫn luôn chuẩn bị nhận Thánh Kiếp, nhưng còn thiếu rất nhiều thứ”.

Ngô Bình ném cho hắn ta một viên Thánh Kiếp Đan, cười nói: “Đan dược này có thể giúp huynh tránh Thánh Kiếp, huynh cầm đi mà dùng”.

Chung Kỳ Lân nhận viên đan dược lập tức sợ hãi, lắp bắp: “Thánh Kiếp Đan! Ta nghe nói về tác dụng của đan này rồi, còn nghe đồn thư viện đang luyện nhưng mà số lượng ít lắm”.

Ngô Bình: “Nó do ta luyện ra, bây giờ huynh có thể uống rồi tìm chỗ nào đó đột phá đi, chúng ta đợi huynh quay về”.

Chung Kỳ Lân vui mừng, ôm quyền nói với anh: “Được! Mong mọi người chờ ta một lát!”

Sau khi, Chung Kỳ Lân rời khỏi quán, mọi người đều trợn tròn mắt nghĩ thần, anh có thể luyện dược sao?

Lúc này Ngô Bình hỏi Ngô Dụng: “Ngô huynh nắm chắc bao nhiêu phần trăm về việc thăng cấp lên Hiền Vương Cảnh?”

Ngô Dụng cười khổ: “Ta sợ không vượt qua hai mươi phần trăm, nên vẫn không dám thử. Ta đang nghĩ sẽ chuẩn bị thêm một khoảng thời gian nữa”.

Ngô Bình vứt cho hắn ta một viên Hiền Vương đan, nói: “Hai mươi phần trăm đã rất giỏi rồi. Huynh uống viên thuốc này sẽ nhanh chóng đột phá thôi, ta bảo đảm tỉ lệ thăng chức sẽ đạt một trăm phần trăm”.

Ngô Dụng vừa nhận được viên thuốc đã biết nó không phải thứ bình thường, hắn ta vui mừng nói cảm ơn rồi lập tức tìm nơi đột phá.

Không gian lại yên tĩnh một mảnh, Hồ Trùng Dương ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: “Lý huynh cũng luyện chế ra Hiền Vương Đan đó sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Đan dược này do Thánh Hoàng bảo ta luyện chế, vừa hay ta còn cầm theo một viên nên đưa cho Ngô Dụng”.

Mọi người nhìn nhau, Ngô Bình tặc lưỡi nói: “Mọi người dùng bữa đi, món của quán này rất ngon đấy, tay nghề của đầu bếp cũng rất chuyên nghiệp…”

Mọi người cùng nhau ăn, nhưng giờ những món ngon cho vào miệng họ đã nhạt như nước ốc.

Hơn nửa giờ, Ngô Dụng về trước. Khí tức trên cơ thể của hắn ta đã đạt đến cấp Vương, hắn ta đã thành công thăng chức!

Vài phút sau đó, Chung Kỳ Lân cũng về. Trên cơ thể hắn ta có Thánh Huy di chuyển, hắn ta cũng thành công thăng chức trở thành Thánh Nhân rồi!


Hai người đều cúi đầu, cảm ơn Ngô Bình: “Đa tạ Lý huynh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK