Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: "Việc nội bộ? Tôi là rể của Vân Thị Thái Thanh, không phải là người ngoài. Hơn nữa Vân Đình Quang to gan tày trời, dám động vào vợ chưa cưới của tôi, tôi không giết ông ta đã là nể mặt Vân Thị các người rồi!"

Vân Tông Tiên cắn răng, lạnh lùng trừng Vân Đình Quang rồi chắp tay, nói: "Cậu Lý, có thể nể mặt tôi mà bỏ qua chuyện hôm nay không?"

Ngô Bình: "Không thể!"

Vân Tông Tiên cười khổ, ông ta liền nhìn Vân Phi Dương.

Vân Phi Dương biết rõ tông chủ mong ông ấy sẽ bảo Ngô Bình đừng hành xử quá đà, nhưng bây giờ ông ấy cũng không chắc có thể làm Ngô Bình nguôi giận. Vân Phi Dương ho một tiếng, nói: "Huyền Bình, lão tổ thấy ba châu đó thì chúng ta chỉ cần một châu là được. Còn vị trí tổng đốc của nhà họ Tề, chỉ cần họ không quá đáng thì cũng không cần quan tâm đâu".

Ngô Bình hỏi Vân Tịch: "Vợ ơi, em thấy thế nào?"

Vân Tịch nói: "Huyền Bình, nghe lời lão tổ đi".

Lúc này Ngô Bình mới nói: "Được, vậy nghe lời lão tổ".

Tất cả đều thở phào, Vân Tông Tiên chắp tay nói: "Cậu Lý, nếu cậu có thời gian thì xin mời cậu đến Vân Thị chơi".

Ngô Bình: "Để tôi xem".

Đám người Vân Đình Quang như được đại xá, liền vội vàng chuồn đi, không lâu sau Vân Tông Tiên cũng đi.

Vân Phi Dương thở phào, cười nói: "Huyền Bình, hôm nay may nhờ có cậu, nếu không tôi thực sự không biết nên giải quyết thế nào".

Ngô Bình: "Bây giờ không thể nói lý được, ai mạnh hơn thì người đó có tiếng nói. Hôm nay nếu không phải lo rằng sẽ đem lại rắc rối cho lão tổ thì tôi đã giải quyết hết chúng rồi!"

Vân Phi Dương cảm thán: "Tuy rằng cậu là Địa Tiên nhưng thực lực đúng là quá mạnh. Vân Đình Quang dù thế nào cũng là Hư Tiên, nhưng khi đối đầu với cậu còn không thể đánh trả!"

Ngô Bình: "Không giấu lão tổ, nếu tôi ra tay thật thì Vân Tông Tiên cũng không phải đối thủ của tôi".

Vân Phi Dương kinh hãi, Chân Tiên còn không đánh lại Ngô Bình! Thế thì quá đáng sợ!

Họ quay về phủ, Ngô Bình nói với Vân Tịch: "Em có thể chất Tiên Nghịch, giờ anh sẽ truyền cho em phần sau của Phản Thiên Cực Kiếm Kinh".

Vân Tịch gật đầu, thực ra thiên phú của cô ấy cũng vô cùng mạnh mẽ, vừa nãy dù Ngô Bình không ra tay thì thực ra cô ấy cũng có thể đối đầu với đám người kia. Nhưng Ngô Bình không muốn cô ấy bộc lộ thực lực quá sớm, thế nên đã ngăn cô ấy lại.

Có Ngô Bình chỉ dạy và giúp đỡ, Vân Tịch đã luyện đến tầng thứ tám của Thiên Cực Kiếm Kinh rất nhanh, hơn nữa Ngô Bình còn giúp cô ấy đặt nên móng cho tầng thứ chín, tầng thứ mười, chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì không lâu sau có thể đột phá.

Ngô Bình ở Vân phủ bảy ngày, ngày cuối cùng anh giúp Vân Tịch đột phá cảnh giới Anh Biến, để Vân Tịch ngưng tụ Thần Anh.

Sau khi giúp Vân Tịch đột phá, anh lờ mờ cảm nhận được đã đến lúc đột phá cảnh giới Long Môn. Anh liền quay về Hưng Long, chuẩn bị đột phá!

Sau khi về Hưng Long, anh liền đến động của Huyết tổ trước.

Huyết tổ thấy Ngô Bình thì cười nói: "Khá lắm, con đã ngưng tụ được máu tổ tiên, con khiến ta rất kinh ngạc đấy!"

Ngô Bình: "Sư tôn, con cần máu của thái cổ chân nhân đời đầu!"

Huyết tổ nhìn anh chằm chằm: "Con định tiến thêm một bước sao?"

Ngô Bình gật đầu: "Đệ tử muốn vượt Long Môn, thế nên cần tiến hành sự nâng cao thực lực cuối cùng".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK