Ngô Bình nói: “Anh Liễu không cần khách sáo, đối phương sắp đến rồi, chúng ta đợi thêm một lúc nữa”.
Quả nhiên, nửa tiếng sau, Dư Quảng Hạ dẫn theo một nam tu áo trắng xuất hiện, gương mặt nam tu đầy vẻ mong đợi, khi nhìn thấy Liễu Quyền từng đánh mình bị thương thì cũng không quan tâm, ánh mắt chỉ nhìn Ngô Bình.
Dư Quảng Hạ vội nói: “Cậu Ngô, tôi xin giới thiệu, đây là em họ tôi, Long Khiếu Thiên”.
Long Khiếu Thiên không kịp đợi đã hỏi Ngô Bình: “Cậu Ngô thật sự có kỳ đan tuyệt thế thất truyền Bát Môn Kim Thủy Đan sao?”
Thật ra anh ta sớm đã nghiên cứu Bát Môn Kim Thủy Đan, nghe đồn phiên bản hoàn thiện của đan này có thể nâng cao tư chất mọi mặt cho người dùng, thậm chí là vận mạng, có được hiệu quả nghịch thiên đổi mệnh.
Chỉ là, đan này sau khi ra đời thì chưa từng có ai luyện chế được bản hoàn chỉnh, trước mắt loại tốt nhất cũng chỉ đạt đến Bát Môn Kim Thủy Đan tứ hiệu, cách đan dược bát hiệu cả chục nghìn dặm nữa!
Bởi vì từ nhỏ anh ta từng bị ám thương nên tư chất bình thường, chuyện này khiến anh ta rất tự ti. Tuy cha mẹ đều rất yêu thương anh ta, nhưng anh ta vẫn không thể chấp nhận được hiện thực, tưởng tượng có một ngày có thể dựa vào đan dược như Bát Môn Kim Thủy Đan mà trở thành niềm kiêu hãnh của gia tộc, khiến cha mẹ vui mừng, để những người coi thường anh ta ngậm miệng.
Bây giờ, hy vọng đang ở trước mặt, đương nhiên anh ta sẽ mặc kệ mọi thứ lấy được đan này!
Ngô Bình cười nói: “Cậu Long có thể dùng ngay tại đây, hiệu quả thế nào cứ thử thì biết”.
Cậu lấy đan dược ra, nhìn thấy dị tượng trên đan dược, ánh mắt Dư Quảng Hạ cũng ngây ra, Liễu Mị và Nguyệt Thành Thanh Anh cũng có vẻ khó tin. Hôm qua lúc cậu lấy ra, không phải là Bát Môn Kim Thủy Đan lục hiệu sao? Bây giờ sao lại là đan dược bát hiệu hoàn chỉnh rồi?
Long Khiếu Thiên nhận lấy đan dược bằng hai tay, tay anh ta run rẩy, miệng cũng run run theo.
“Dùng như thế nào?” Anh ta hỏi.
Ngô Bình cười nói: “Không cần vội. Tôi đồng ý với cậu Long rồi, thì có thể bán đan này cho cậu, chúng ta nói đến giá cả trước đã”.
Khiếu Long Thiên lập tức nói: “Giá cả dễ nói, chỉ cần nó thật sự có hiệu quả thì giá nào cũng được”.
Ngô Bình: “Anh và Dư Quảng Hạ là họ hàng, tôi cũng là bạn của anh ấy, đương nhiên cũng không thể thét giá trên trời. Như vậy đi, chúng ta cứ theo giá thị trường”.
Khiếu Long Thiên ngẫm nghĩ rồi nói: “Lúc trước cha tôi muốn mua giúp tôi một viên Bát Môn Kim Thủy Đan tứ phẩm, lúc đó đã chuẩn bị hai triệu tiền đại đạo, đáng tiếc không thể mua được. Đan dược hoàn chỉnh này, giá ít nhất cũng cao hơn mấy trăm lần. Như vậy đi, tôi bỏ ra năm trăm triệu tiền đại đạo, cậu Ngô thấy được không?”
Ngô Bình: “Không vấn đề. Nhưng nếu anh dùng đan này thì cần phải đến một nơi”.
Khiếu Long Thiên đồng ý ngay: “Không vấn đề”.
Cứ như vậy, Ngô Bình dẫn anh ta đến không gian trong vườn thảo mộc, muốn mượn Bát Thủy Đan Dược giúp anh ta khai thông đạo mạch. Cậu nghĩ, đan này có lẽ cũng sẽ trợ giúp cho việc khai thông đạo mạch.
Sau khi nghe pháp môn khai thông đạo mạch, Long Khiếu Thiên lập tức nuốt Bát Môn Kim Thủy Đan theo chỉ dẫn của Ngô Bình. Đan dược vào bụng, tám luồng dược lực tiến vào thân thể anh ta.
Ngô Bình luyện chế ra đan dược này, lúc dùng cần phải có cậu ở bên cạnh trợ giúp. Vì thế, cậu giữ một tay trên đỉnh đầu Khiếu Long Thiên, dùng sức mạnh khống chế tám luồng sức mạnh kia.
Chẳng mấy chốc, tám luồng sức mạnh dưới sự kiểm soát của cậu đã ngưng tụ thành một đại trận dược lực, tạo ra rất nhiều hiệu quả kỳ diệu. Lúc này, giữa đất trời cũng có vô số luồng sức mạnh ngưng tụ lại, tẩy rửa thân thể và thần hồn anh ta.
Ngô Bình cũng không biết rõ rốt cuộc đan dược này có hiệu quả thế nào. Vì vậy cậu vẫn luôn canh giữ bên cạnh, dốc hết sức giúp đỡ, quan sát kỹ càng.
Đại trận dược lực chuyển động trong thân thể Long Khiếu Thiên, theo quá trình tiếp xúc, thuận lợi khai thông sáu đạo mạch, sáu đạo mạch này có một huyền mạch, còn lại đều là tử mạch.
Khai thông được sáu đạo mạch, cộng thêm hiệu quả thần kỳ của Bát Môn Kim Thủy Đan, tư chất của Long Khiếu Thiên bỗng chốc nâng cao lên trình độ trước giờ chưa từng có, vượt xa lúc trước.