Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông già ngẩn ra nói: “Cậu ư?”

Ngô Bình gật đầu: “Nếu thua thì cháu chịu, thắng thì ông được”.

Thấy Ngô Bình xuất hiện, chủ ván cờ không nói gì, vì lấy tiền của ai cũng như nhau.

Luật chơi rất đơn giản, nếu thua thì phải trả cho người đàn ông kia 100, còn thắng thì lấy được 1000.

Ông già nghe xong thì thấy cung được, ông ấy đã thua 1300 rồi, giờ không còn nhiều tiền nữa. Hơn nữa, đây là tiền ông ấy mang đi mua thuốc, giờ thua hết rồi nên ông ấy cũng đang lo lắng.

Ông ấy nói: “Thua hay thắng gì thì cũng chia đôi nhé”.

Thấy ông ấy vẫn nghĩ cho mình nên Ngô Bình cũng có cái nhìn thiện cảm hơn với ông già.

Anh cười nói: “Vâng”.

Anh hỏi người đang ông: “Tôi chơi thay ông ấy được không?”

Chủ ván cờ: “Được, thua thì trả tôi 100, thắng thì tôi đưa cậu 1000”.

Ngô Bình liếc nhìn bàn cờ, phía ông già sắp thua rồi, anh tính toán một chút thì thấy chỉ còn đúng một nước cờ có thể xoay chuyển tình thế thôi.

Anh hỏi: “Nếu hoà thì sao?”

Chủ ván cờ: “Hoà? Hoà sao được, tôi chưa hoà bao giờ”.

Ngô Bình: “Thế tôi mới nói là nếu”.

Chủ ván cờ: “Nếu hoà thì tôi đưa cậu 500”.

Ngô Bình gật đầu: “Được”.

Anh cho Pháo lên ăn Xe của đối phương, chủ ván cờ bật cười rồi cũng ăn luôn quân Pháo của anh. Chủ ván cờ đặt 10000 cho ván này nên đã tính đâu ra đấy rồi, Ngô Bình đừng hòng thắng được.

Ngô Bình chơi cờ rất nhanh, sau khoảng mười nước đi, anh đã hoá giải thế nguy hiểm. Lúc này, hai eben chỉ còn hại hai Binh, hai Sĩ, một Mã và một Pháo, nhưng bên kia vẫn còn một quân Xe.

Chủ ván cờ bắt đầu căng thẳng nên đi nước nào cũng tính thật kỹ. Vì đột nhiên tình thế bị xoay chuyển thế này khiến ông ta chưa thích ứng được.

Sau 50 nước đi, Ngô Bình dùng một Mã và một Pháo ăn luôn một Xe, một Mã và một Pháo của bên kia. Hai bên chỉ còn lại quân Tốt nên thành hoà.

Chủ ván cờ: “Hoà rồi”.

Ông ta vui vẻ lấy 500 ra đưa cho Ngô Bình rồi hỏi: “Cậu chơi tiếp không?”

Ngô Bình đưa năm trăm tệ cho ông cụ, ông ta cũng cười ha ha thối lại hai trăm năm mươi tệ cho anh.

Ngô Bình xua tay nói: "Ông ơi, ông cứ cầm tiền đi, lát nữa chúng ta chia sau".

Ông cụ cũng không từ chối nói: "Nhóc con, cậu cẩn thận chút, tài đánh cờ của ông ta rất lợi hại".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK