Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình bảo: “Thế khảo hạch này khó lắm nhỉ”.

Hoả Chu cảm thán: “Đâu chỉ khó, mà phải gọi là hoàn toàn không có hy vọng!”

Ngô Bình hỏi: “Cuộc sống của các cô ở đây ra sao?”

“Tôi là thủ lĩnh của trại này, chỉ có hơn mười nghìn người, là một bộ lạc có quy mô khá lớn. Đi sâu vào trong sẽ có một toà thành Nữ Đế, trong thành có một vị Nữ Đế, ở đó có trật tự hơn. Nếu so sánh thì ngoài này tranh giành và giết chóc khắp nơi”.

Ngô Bình hỏi: “Ở đây tài nguyên phong phú, có gì phải tranh giành?”

“Giành đàn ông”, Hoả Chu đáp: “Ở đâu có đàn ông cường tráng trẻ trung thì các bộ lạc khác sẽ đến tranh đoạt. Người như anh thì ngay cả Nữ Đế cũng phải động lòng”.

Ngô Bình hào hứng hỏi: “Trong thành Nữ Đế có bao nhiêu người?”

“Năm, sáu trăm nghìn người”, Hoả Chu trả lời: “Ở đó nhiều đàn ông nhất, phẩm chất cũng cao nhất. Nhưng chắc chắn bọn họ không sánh bằng anh”.

Ngô Bình hỏi: “Người có tu vi cao nhất ở đây là Nữ Đế?”

Hoả Chu gật đầu: “Nữ Đế đã là Hư Tiên. Nếu không phải vì phụ nữ không thể tham gia khảo hạch thì chắc hẳn cô ấy đã thành công rồi”.

Ngô Bình bảo: “Nói thế, cô ấy là thiên tài tu hành nhỉ”.

Hoả Chu đáp: “Dĩ nhiên”.

Cô ta sực nhớ ra gì đó: “Ba ngày sau, Thi giới mở cửa. Đừng nói là anh sẽ đi nhé?”

Ngô Bình trả lời: “Sẽ đi. Tôi tuyệt đối không thể bị giam ở đây, phải vượt qua khảo hạch”.

Hoả Chu thở dài: “Tôi khuyên anh nên bỏ cuộc đi. Không ai có thể thành công cả”.

Ngô Bình đáp nhẹ: “Tôi có thể”.

Hoả Chu nhìn anh, bĩu môi nói: “Rốt cuộc anh lấy tự tin ở đâu ra thế?”

Ngô Bình bảo: “Cô không tin? Tôi cho cô xem nhé”.

Dứt lời, anh phóng nguyên thần ra. Nguyên thần bay lên cao, cao đến vạn trượng, ánh sao lấp lánh xung quanh, hiên ngang tráng lệ, khí thế vô song, khiến tất cả đều muốn quỳ xuống.

Hoả Chu cả kinh. Cả cơ thể cô ta đều nằm rạp xuống đất, kinh ngạc hô lên: “Nguyên thần to quá!”

Ngô Bình thu nguyên thần lại rồi nói: “Tôi đã đạt đến cảnh giới Đế ở Nhân Tiên, sánh vai với Tam Hoàng Ngũ Đế. Tôi không tin mình không vượt qua được khảo hạch!”

Hoả Chu chấn động vô cùng, ý định chiếm giữ Ngô Bình lập tức tiêu tan. Cô ta cung kính nói: “Hoá ra anh đây là Nhân Hoàng!”

Họ đang trò chuyện thì một luồng sáng tím từ trên trời bay đến và đáp xuống khoảng không trước căn nhà. Đó là một người phụ nữ mặc váy tím với dung mạo tuyệt trần, đẹp hơn Hoả Chu gấp trăm lần, khí chất thì hơn đứt cô ta.

Người phụ nữ đi chân trần, sau lưng có một chiếc nhẫn thần bay lơ lửng, khí tức không kém cạnh nguyên thần của Ngô Bình.

Nhìn thấy cô ấy, Hoả Chu thất kinh, vội quỳ xuống: “Kính chào Nữ Đế”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK