Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tướng sĩ bên dưới thấy Ngô Bình đi vào trong khe nứt hơn mười phút vẫn chưa quay lại nên ai cũng lo lắng.

Chu Thiên Cương bước lên phía trước, nói: "Thần tướng, chúng ta có cần vào đó cứu cậu ấy không?"

Kim Huyền Bạch mặt không cảm xúc, đáp: "Không cần, cậu ấy đã dám lao vào đó thỉ chắc chắn là có cách để tự ra được".

Lúc này, Ngô Bình hung hãn đến mức lấy ra hai lá bùa Băng Bạo. Một khi lấy ra bùa này, tất cả sinh linh trong khoảng từ mười đến một trăm mét vuông đều phải bỏ mạng! Cho dù là Chân quân thì trong thời gian ngắn cũng không thể nào thoát thân.

Hai luồng khí lạnh ập tới, tạo thành thế hình cánh quạt trùm lên đám tà ma. Cùng với đó, một luồng ánh sáng trắng vụt qua, đại đa số tà ma đều chết cóng tại chỗ. Có một số tà ma mạnh hơn thì cũng tạm thời bị đóng băng, không thể cử động.

Có điều, trong đám tà ma đó cũng có những con rất mạnh. Chúng gào thét liên hồi rồi lập tức lao về phía Ngô Bình.

Ngô Bình giơ tay lên, hàng trăm cây châm Băng Phách Thần Quang bay ra, bắn vào đám tà ma. Vốn đám tà ma này đã bị đóng băng cục bộ rồi, giờ lại trúng phải thần châm nên đều đứng đơ ra tại chỗ không thể tiến lên.

Ngô Bình lấy ra súng Huyết Liêm, khẩu súng loé sáng, một vệt súng khí dài hàng chục mét quét qua đám tà ma khiến hàng chục tà ma đổ rạp xuống. Ngô Bình lập tức tóm lấy chúng, ném vào lò luyện Minh Thần.

Lò luyện Minh Thần không ngừng nhả ra đan Sinh Mệnh. Sau đó Ngô Bình dùng Thần niệm điều khiển để những viên đan này bay vào trong túi anh.

Ngô Bình còn đang định tiếp tục luyện đan thì đột nhiên anh cảm nhận được một khí tức kinh hoàng có khả năng đe doạ tới tính mạng của mình đang tới gần. Anh lập tức nhặt lấy lò luyện Minh Thần, không nói hai lời chạy ra khỏi khe nứt!

Lúc này, anh đã vào bên trong khe nứt được hơn ba mươi phút rồi. Thấy anh trở ra, binh sĩ ở bên dưới hò reo vang dội.

Lần đầu tiên họ thấy có người dám lao vào địa bàn của tà ma để tiêu diệt cả quân đội tà ma như vậy! Ngô Bình không những vào được bên trong mà còn sống sót trở ra. Quả đúng là dũng sĩ có một không hai trong lịch sử!

Ngô Bình đáp xuống mặt đất mà trong lòng không khỏi than thở vì tiếc. Anh nhìn qua một lượt, ban nãy anh thu thập được tổng mười nghìn ba trăm viên đan Sinh Mệnh. Nếu cho anh thêm chút thời gian thì ít nhất anh có thể luyện được tổng cộng một trăm nghìn viên đan!

Đúng lúc này, khe nứt khép lại, đám đông kinh ngạc hò reo.

"Tả thần tướng quá dữ! Bọn tà ma sợ đến nỗi không dám chui ra!"

Kim Huyền Bạch cười nói: "Được lắm, lần này tôi sẽ ghi công lớn cho cậu".

Ngô Bình mỉm cười đáp: "Thần tướng, tà ma đã rút lui rồi, cháu xin cáo từ trước".

Kim Huyền Bạch gật đầu: "Đi đi".

Ngô Bình tạm biệt mọi người rồi quay lại Thạch Thành.

Khi anh về tới căn nhà trên phố Lệ Thuỷ, Chu Thanh Nghiên đã đi ngủ rồi. Ngô Bình không gọi cô dậy mà sang một phòng khác ngồi thiền.

Sáng sớm hôm sau, Ngô Bình đi mua đồ ăn sáng rồi gọi Chu Thanh Nghiên dậy ăn. Lúc ăn sáng, anh nói: "Thanh Nghiên, lát nữa anh sẽ tới nhà anh Ba Từ Quý Phi để chúc thọ, em cũng đi cùng nhé?"

Chu Thanh Nghiên cũng quen biết Từ Quý Phi nên gật đầu, cười đáp: "Được, có điều, em nên tặng quà gì bây giờ?"

Ngô Bình: "Không cần cầu kỳ như vậy, hai chúng ta tặng chung một món quà là được rồi".

Ăn sáng xong, Ngô Bình lái chiếc xe của Chu Thanh Nghiên tới nhà họ Từ chúc thọ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK