Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc Ngô Bình đang ngưng kết hoá thân, phía trên không đảo Hưng Long xuất hiện một đám mây đen, trong đám mây đen mơ hồ có bóng người di chuyển. Tiếp đó, trong đám mây đen bắt đầu có khí đen rơi xuống, khí đen này có tính ăn mòn cực mạnh, cả một mảng mù mịt rơi xuống dưới.

Sâu trong đám mây đen có một cung điện được xây dựng từ vô số xương cốt, trong cung điện có một bộ xương khô mặc áo bào đen đang ngồi, bên cạnh bộ xương khô là một người phụ nữ mặc áo đỏ đẹp tuyệt trần.

Người phụ nữ áo đỏ thỏ thẻ: "Người của Cửu Lôi Tiên Vực thú vị thật đấy, muốn diệt một nơi mà không muốn tự ra tay, lại bảo chúng ta ra mặt. Chỗ này rõ ràng chỉ là một đảo nhỏ thôi mà, có gì đặc biệt đâu chứ".

Bộ xương khô nói: "Đừng xem thường bọn chúng. Đến Tử Lôi Thiên Quân còn bỏ mạng ở đây, cô thấy mình mạnh hơn Tử Lôi à?"

Người phụ nữ áo đỏ cười nói: "Đánh trực diện thì tôi không phải đối thủ, nhưng nếu ám sát thì tôi có thể giết được ông ta đấy".

Bộ xương khô: "Nơi đây là hồ Ma Long, chỗ này quái lạ lắm, chúng ta cẩn thận vẫn hơn".

Ngô Bình cũng cảm nhận được bất thường, nguyên thần chủ của anh lập tức bay ra chui vào trong con rối Thần Cơ ở ngón áp út tay phải của anh. Chiếc nhẫn hoá thành một đạo ánh sáng, bay lên cao.

Con rối Thần Cơ này vẫn là hình dáng của Ngô Bình, anh đã hoàn toàn điều khiển được Thần Cơ rồi. Anh có thể sử dụng tất cả các pháp thuật, thần thông trong Thần Cơ, tuy rằng anh chưa dùng thử bao giờ.

"Đúng lúc thử xem uy lực của Thần Cơ", anh tự nhủ.

Tâm niệm khẽ động, một đạo cấm chế cấp thần từ trong con rối Thần Cơ sáng lên, hai tay anh đánh lên trời, một khí tức đáng sợ phóng ra, sức mạnh khủng khiếp ngưng kết thành một ấn chưởng màu bạc, chớp mắt đã cản được khí đen, đồng thời tiếp tục đẩy lên trên.

Nhìn thấy cảnh này, bộ xương khô kia lập tức kết pháp ấn bằng hai tay, sau lưng ông ta bay ra mười cái đầu lâu to bằng một toà nhà, hai hốc mắt của cái đầu lâu phun ra ngọn lửa đen ngòm, gào thét quái dị xông về phía chưởng bạc.

Ngô Bình nhìn thấy đầu lâu đang áp sát tới thì đánh một quyền vào một trong những cái đầu lâu kia.

"Ầm!"

Quyền này quá mạnh, đầu lâu có sức chiến cấp Hư Tiên bị anh đánh nát. Tiếp sau đó, mỗi một quyền của anh đánh một cái đầu lâu, sau khi đánh nát hết tất cả đầu lâu, anh xé toang đám mây đen, xuất hiện trước mặt bộ xương khô và người phụ nữ áo đỏ.

Bộ xương khô tỏ vẻ nặng nề, ông ta thấy mình đã đánh giá thấp thực lực của đối thủ!

Ngô Bình vừa đến gần, Thần Cơ đã bắt đầu quét phân tích hai người trước mặt.

Người phụ nữ áo đỏ khẽ nói: "Hình như chỉ là một con rối mà thôi, có phải bản thể còn mạnh hơn cả con rối không?"

Vừa dứt lời, một làn khói xanh lam bỗng xuất hiện sau đầu Ngô Bình, trùm lấy đầu anh trong nháy mắt. Khói xanh lam này có kịch độc, có thể ăn mòn vạn vật, Chân Tiên cũng khó mà chống đỡ được quá ba giây.

Nhưng Ngô Bình không bị sao cả. Con rối Thần Cơ là do Lỗ Ngọc dùng hết vật lực của Đại Thương, bất chấp mọi giá để tạo ra, vốn đã có đặc tính chống ăn mòn, thế nên độc này không thể tổn hại được nó.

Ngô Bình cười khẩy: "Biết tôi dùng hoá thân con rối mà còn dám dùng độc với tôi, ngu hết chỗ nói!"

Người phụ nữ tức giận: "Thằng nhóc, mày đừng quá ngông cuồng, Xích Luyện Tiên Tử tao có thừa cách đối phó mày!"

Ngô Bình bĩu môi: "Vậy à? Thế bà cứ thi triển hết đi, tôi cũng muốn xem trước khi tôi đánh chết các người, các người có thể đánh chết tôi được không".


Đúng lúc này, anh nhìn thấy trên đầu của người phụ nữ áo đỏ và bộ xương khô đều xuất hiện mấy chữ số, Thần Cơ đã phân tích chuẩn xác về đối thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK