Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông rùa nói: “Thần anh càng mạnh thì lôi kiếp càng khủng khiếp, khéo lần này sẽ dụ cửu trùng lôi kiếp đến mất”.

Cô gái mím môi nói: “Cửu trùng lôi kiếp ư? Cái này cũng có gì lạ đâu, tôi biết nó có mấy loại mà”.

Ông rùa: “Nhưng cô đừng quên, sau Cửu trùng lôi kiếp sẽ đến lôi kiếp thứ hai là Hỗn độn lôi kiếp”.

Cô gái ngạc nhiên: “Hỗn độn lôi kiếp! Thế thì đỡ sao được? Hơn mười nghìn năm nay, cũng làm gì có ai qua được lôi kiếp này đâu”.

Ông rùa: “Thần anh của người này không đùa được đâu, khéo lại làm được”.

Cô gái: “Thế lại hoá là thiên kiêu tuyệt thế à?”

Ngô Bình vừa chịu một đòn sét đánh xong thì tia sét thứ hai đã tới, tia sét lần này vẫn có màu đen, nhưng nó mang theo sức mạnh ăn mòn khủng khiếp, lực sát thương rõ ràng mạnh hơn nhiều tia sét trước đó.

Anh đọc trong sổ tay Ngọc Hoàng thì biết nguyên anh sẽ trải qua ba lôi kiếp, nhưng hầu hết tu sĩ chỉ chịu được lần thứ nhất, chỉ thiên kiêu nào qua được cửu trùng lôi kiếp thì mới phải chịu lôi kiếp thứ hai.

Lôi kiếp thứ nhất có cấp cao nhất là cấp chín, lực sát thương của cấp hai gấp ba lần cấp một, lực sát thương của cấp ba gấp ba lần cấp hai, cứ thế nhân lên thì lực sát thương của cấp chín đã gấp cấp một rất nhiều lần.

Vì thế các tu sĩ bình thường cùng lắm chỉ trụ được đến tầng ba hoặc bốn thôi là kịch, ai chịu được đến tầng năm hoặc sáu thì là thiên tài. Nếu có thể đến được tầng bảy hoặc tám thì là thiên kiêu, còn lên đến tầng chín thì là thiên kiêu tuyệt thế.

Mỗi lần sấm sét giáng xuống đều tôi luyện thêm cho thần anh của Ngô Bình, tia sét đánh xuống người anh làm khói đen bốc lên, nhưng anh không hề bị thương.

Sau đó đến tia sét thứ ba, thứ tư, uy lực ngày càng mạnh hơn, đến tia sét thứ tám thì là một tia thần lôi màu vàng, bên trong ẩn hiện các ảo ảnh đáng sợ. Các ảo ảnh này đều là sinh vật mạnh mẽ của thời cổ đã bị thần lôi giết chết rồi giữ lại khí tức.

Xẹt!

Tia thần lôi màu vàng giáng xuống thần anh, Ngô Bình hơi nhíu mày vì đau. Nhưng anh đã luyện hoá Lôi Hồn Điện Phách nên sự tấn công của cấp này vẫn chưa nhằm nhò gì.

Mây đen vẫn tiếp tục tích tụ, một luồng sức mạnh khủng khiếp kéo đến.

Ông rùa thấy thế thì nói: “Tầng thứ chín đang tới rồi”.

Cô gái: “Ông rùa, anh ta có thể vượt qua bình an được không?”

Ông rùa: “Chắc được”.

Uỳnh!

Trên bầu trời xuất hiện một cánh cổng lớn, phía sau là một hư ảnh pháo cổ khổng lồ.

Ông rùa ngạc nhiên hô lên: “Vạn Kiếp Diệt Thần Pháo! Đây… là thứ chưa từng xuất hiện trong lịch sử”.

Cô gái cũng kinh ngạc nói: “Đó là… khẩu pháo khổng lồ ư?”

Ông rùa: “Nghe kể ngày xưa có người đã dùng khẩu pháo này để tiêu diệt 100 nghìn thần linh đấy”.

Cô gái ngẩn ra: “Một khẩu pháo mà có thể tiêu diệt ngầy ấy thần linh ư? Thế thì khủng khiếp quá!”

Ông rùa: “Thần anh của người này quá mạnh, vì thế lôi kiếp cuối cùng cũng phải thật mạnh cho xứng với cậu ta. Haizz, không biết cậu ta có qua khỏi được hay không đây”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK