Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xe đi vào khu vực thành phố Vân Đỉnh, có thể cảm nhận được nơi này phồn hoa hơn hẳn huyện Minh Dương. Ở huyện, trong số ba mươi cái xe chưa chắc đã có một chiếc siêu xe. Nhưng ở thành phố Vân Đỉnh gần như là siêu xe đầy đường, Hoàng Tử Cường mới lái có một đoạn mà Ngô Bình đã nhìn thấy bảy tám chiếc xe hơi có giá trị hàng triệu tệ trở lên.

Thành phố Vân Đỉnh rất gần tỉnh, nếu đi đường thẳng chỉ có một trăm ki-lô-mét, thế nên nhờ vào ưu thế về con đường và vị trí mà nơi đây là mạch giao kinh tế của tỉnh K. Nơi đây có nền kinh tế phát triển, dân kinh doanh lên đến hàng trăm nghìn người.

Khi xe đi tới lối qua đường, Hoàng Tử Cường liền dừng xe cho hàng người bên trái đi qua. Trong hàng người có phụ nữ có thai, có người già và trẻ nhỏ, đi khá chậm.

Lúc này đằng sau có một chiếc xe BMW bấm còi, tiếng còi inh ỏi khiến Hoàng Tử Cường nhíu mày. 5 giây trôi qua, một tài xế đi xuống từ chiếc xe đằng sau, anh ta gõ cửa kính xe Ngô Bình.

Hoàng Tử Cường hạ kính xe xuống, đối phương hung hăng nói: "Dừng xe cái quái gì hả? Không biết lái xe à? Đồ khốn!"

Người này khoảng 37, 38 tuổi, mặt mày dữ tợn, trông rất hung hăng, ăn nói thô tục. Hoàng Tử Cường lại tính nóng nảy, liền giơ tay ra rồi tát lên mặt hắn ta.

Bị tát một cái, hắn ta sững ra rồi điên lên, phất tay với chiếc xe đằng sau: "Xuống xe, làm việc!"

Ba người đi xuống chiếc xe đó, sau đó liền đá vào xe Ngô Bình. Chiếc xe MPV bị đánh lõm cả vào, đèn xe bị nát, gương chiếu hậu cũng bị đánh bay.

Hoàng Tử Cường định xuống xe dạy cho mấy tên này một bài học thì Ngô Bình gọi lại, anh lạnh nhạt nói: "Cứ để chúng đập, báo cảnh sát đi".

Hoàng Tử Cường gật đầu sau đó liền gọi điện báo cảnh sát. Tên đàn ông hung ác kia đã lấy gậy bóng chày ra bắt đầu đập cửa kính, cửa xe liền vỡ tung.

"Ra đây!", hắn ta gào lớn, nhưng Hoàng Tử Cường và Ngô Bình vẫn không động đậy, đợi cảnh sát đến.

Mười phút sau, xe đã bị đánh nát tới nỗi không ra hình dạng thì còi cảnh sát mới vang lên, hai chiếc xe cảnh sát dừng cạnh đó.

Tám viên cảnh sát xuống xe, đi tới hỏi tình hình.

Đám người đó lại không sợ chút nào, thậm chí còn huênh hoang hơn vừa nãy.

Lúc này Ngô Bình mới mở cửa xe, nói: "Đám người này đập xe của tôi, khiêu khích gây sự, phá hoại tài sản cá nhân, mời các người đưa họ về điều tra".

"Ha ha, mày là cảnh sát đấy à? Mày nói đưa đi là phải đưa đi à?", tên đó đi tới định tát lên mặt Ngô Bình.

Nhưng Ngô Bình đã vỗ lên vai hắn ta, hắn ta kêu lên thảm thiết rồi mặt đập mạnh lên xe.

Lúc này Ngô Bình mới đưa thẻ chứng nhận ra, nói: "Tội thứ ba là hành hung nhân viên công vụ".

Mấy cảnh sát rất kinh ngạc, khi họ nhìn rõ thẻ chứng nhận của Ngô Bình liền vội nói: "Chào tổng đội trưởng!"

Đám người đập xe liền ngơ ngác, tổng đội trưởng gì cơ?

Ngô Bình nói: "Bắt những người này lại cho tôi, sau đó nói với sở trưởng của các người, làm việc xong thì gọi điện thoại cho tôi".

Một cảnh sát khoảng 30 tuổi do dự một lúc rồi đi đến trước mặt Ngô Bình, nói: "Tổng đội trưởng, chuyện này e là khó. Họ đều là người của Ma Đô. Ma Đô có thế lực rất lớn, còn có quan hệ với bên tỉnh, chúng tôi bắt hắn rất nhiều lần rồi nhưng lần nào cũng phải thả".


Ngô Bình cười lạnh: "Có quan hệ với bên tỉnh sao? Được, tôi muốn xem thử ai có thể bảo vệ được hắn! Thu thập bằng chứng đi, sau đó đưa tôi đến cục một chuyến!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK