“Tuyệt Thế Nhất Kiếm!”
Ngô Bình lạnh lùng nói, sau đó bóng dáng bỗng biến mất.
Giây tiếp theo, một luồng kiếm quang sáng rực xuất hiện trước mặt công tử Linh Tử, tấn công chém giết.
Sắc mặt công tử Linh Tử thay đổi, lập tức dùng tất thảy toàn bộ thủ đoạn, bùa chú, pháp khí, pháp thuật để tấn công!
Thế nhưng cũng vô dụng, Tuyệt Thế Nhất Kiếm của Ngô Bình đã dung hợp với Ngũ Kiếm Trọng Sơn, uy lực trước nay chưa từng có, người từ Đạo Cảnh trở xuống không ai có thể sống! Huống hồ, cảnh giới công tử Linh Tử cũng đã bị đè ép xuống, hoàn toàn không phát huy được thực lực nên có.
“Không!”
Anh ta thê thảm hét lên, muốn sử dụng con rối thế mạng trên người. Nhưng cũng vô vọng, bí anh của Ngô Bình có thể phân biệt được thật giả, vẫn tập trung vào chân thân của anh ta!
“Xoẹt!”
Kiếm quang lóe lên, thân thể công tử Linh Tử cứng đờ ngã xuống. Giây tiếp theo, đầu và thân thể anh ta tách rời, miệng vết thương còn tỏa ra kiếm quang kinh người.
“Ầm!”
Kiếm khí bùng nổ, thân thể và linh hồn công tử Linh Tử bị tiêu diệt!
Hiện trường tĩnh lặng như tờ, những người còn lại đều lùi về sau, kinh sợ nhìn công tử Linh Tử. Một kiếm! Người này chỉ dùng một kiếm đã giết chết công tử Linh Tử, anh ta chính là cao thủ chuyển thế của Tả Lăng Hư đấy!
“Người này không thể địch lại được! Chạy mau!”. Không biết là ai hô lên, tất cả mọi người đều bỏ chạy.
Sắc mặt Nam Cung Tường khó coi, cũng không quan tâm đến mặt mũi, cũng bỏ chạy theo.
Ngô Bình cũng không đuổi theo, cậu đi đến trước thi thể công tử Linh Tử, nhặt một chiếc nhẫn chứa đồ. Cậu quét mắt nhìn, trong nhẫn chứa đồ có không ít đồ đạc, không hổ là Tả Lăng Hư chuyển thế.
Cậu nhếch miệng khẽ cười, tiếp tục chạy theo hướng của Vương Tọa Kiếm Đạo.
Càng đến gần Vương Tọa, cậu càng cảm nhận được Vương Tọa đang triệu hồi cậu, kiếm khí Vô Thượng trong người cậu tựa như cũng muốn lao ra khỏi thân thể, bay đến Vương Tọa.
Cuối cùng, cậu nhìn thấy phía trước xuất hiện một luồng kiếm quang, kiếm quang bóp méo thời không, không nhìn rõ bên trong là thứ gì. Lúc này, gần đó đã có hơn trăm tu sĩ, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Vương Tọa, nhưng không ai dám lại gần. Kiếm khí của Vương Tọa Kiếm Đạo quá đáng sợ, bọn họ cũng không tự tin có thể chịu đựng được.
Ngô Bình không hề do dự, bay thẳng đến luồng sáng. Cậu vừa lại gần thì đã có hàng nghìn kiếm khí chém đến, mỗi luồng kiếm khí giống như một cao thủ kiếm thuật vậy, sức sát thương rất đáng sợ!
Vẻ mặt cậu không đổi, vung tiên kiếm Bạch Hổ, bỗng có một vách kiếm xuất hiện, chặn lại toàn bộ kiếm khí.
Mắt thấy có người lao đến, lại còn nhẹ nhàng ngăn chặn kiếm khí như vậy, cũng có mười mấy người nhảy lên trên không, bay về phía luồng kiếm quang.
“Xoẹt!”
Kiếm khí quét ngang qua, trong số mười mấy người này, có năm người bị kiếm khí chém chết tại chỗ! Những người còn lại thì bị kiếm khí đánh trọng thương, phun ra máu rút lui!
Ngô Bình mang theo kiếm khí bay về phía trước, kiếm khí càng lúc càng dày đặc, cậu phóng ra Trảm Đạo Thập Tam Kiếm, năm thanh kiếm khổng lồ xuất hiện sau lưng cậu.
Cậu tiến gần đến luồng sáng thì số lượng thanh kiếm sau lưng càng nhiều, sáu thanh, bảy thanh, tám thanh!
Khi cậu đến gần sát với luồng sáng, sau lưng đã xuất hiện đến chín thanh kiếm khổng lồ!
Thế nhưng, bên ngoài luồng sáng vàng có lực cản rất đáng sợ, khiến cậu không thể phá vỡ. Cậu cảm giác như luồng sức mạnh này mạnh đến mức kỳ lạ, với thực lực hiện tại của cậu, căn bản không thể đối phó.
Ngay lúc này, kiếm khí Vô Thượng hình thành từ Vô Thượng Kiếm Khúc bỗng phúc ra, bao trùm lấy thân thể cậu. Bỗng nhiên, cậu cảm nhận được lực cản kia đã biến mất, cả người cậu đã dung nhập vào trong luồng sáng vàng.
Bên trung luồng sáng vàng, xung quanh đều là những vầng sáng chói mắt, không nhìn được gì cả. Nhưng Ngô Bình cảm nhận được có vô số kiếm khí thâm nhập vào trong thân thể cậu qua từng lỗ chân lông. Nếu không phải cậu đã lĩnh ngộ được Thân Áo, thì thân thể này sẽ bị tiêu diệt ngay tức khắc rồi!