Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh vừa thu đan dược vừa hỏi: “Còn nữa không?”

Nhóm Tả Linh Phong thấy thế thì trố mắt ra nhìn, Ngô Bình không sao, đã thế còn luyện chế quỷ tướng luôn ư?

“Chết tiệt!”

Quỷ khí lại cuộn dâng, một bóng ma khổng lồ cao hơn ba mét xuất hiện, trông nó như một ngọn núi với uy thế bức người. Bóng ma mặc bảo giáp màu đen, tay trái cầm một cái búa, còn đôi mắt thì phun ra ngọn lửa màu xanh.

Vù vù!

Cái búa với đường kính nửa mét xoay tròn trên không trung, sau đó đập mạnh về phía Ngô Bình.

Ngô Bình đứng yên bất động, bùn đất bên dưới chợt bay lên, sau đó hoá thành một bàn tay to bằng đá rồi đỡ lấy cái búa ấy. Một tiếng động lớn vang lên, bàn tay đá bắt lấy cái búa rồi dùng sức bóp chặt.

Rắc!

Cái búa đã bị bóp nát thành các mảnh vụn rồi rơi xuống đất, bàn tay to nắm chặt thành quyền, sau đó tấn công bóng ma kia theo hướng từ dưới lên trên.

Uỳnh!

Ngay sau đó, một nửa người của bóng ma đã lún xuống đất.

Ầm!

Sau quyền thứ hai, hai cánh tay giơ lên để đỡ của bóng ma đã gãy nát, bàn tay khổng lồ tóm lấy bóng ma rồi ném nó vào trong lò luyện Minh Thần.

Cái lò run lên, lại có hơn chục viên Nguyên Anh Đan và cực nhiều Sinh Mệnh Đan bay ra.

“Cậu định đối đầu với địa phủ hả?”, một giọng nói vang lên, một ông lão bước ra trong làn sương mờ.

Phía sau ông lão này là một màn sáng màu đên, có rất nhiều tiếng quỷ khóc vang lên ở đó, người bình thường mà nghe thấy chắc sẽ chết tại chỗ ngay. Thiên Tiên nghe thấy cũng khó mà chịu nổi.

Ngô Bình cau mày nói: “Tôi sẽ bảo vệ những người này đến cùng”.

Ông lão mỉm cười nham hiểm: “Nếu cậu đã muốn chết thì tôi sẽ cho được toại nguyện”.

Ông ta búng tay phải, có một ánh sáng màu vàng nhạt pha đen bay về phía Ngô Bình. Trong ánh sáng ấy phong ấn ba nghìn tà ma cực mạnh.

Ánh sáng rơi xuống người Ngô Bình, ba nghìn tà ma đã hoá thành một đại quân hung ác rồi tấn công kiếm hồn của anh.

Tuy kiếm hồn của Ngô Bình mạnh, nhưng bị ba nghìn tà ma tấn công cùng một lúc thì cũng khó mà địch lại nổi.

Tuy nhiên, anh không hề lo lắng chút nào, thậm chí còn không thèm phản kháng, để mặc cho đám tà ma khống chế cơ thể mình.

Một khi tà ma giành được thế chủ động thì chúng sẽ rất hống hách, chúng bật cười khoái chí, vì đã chiếm được thần khiếu và cơ thể của Ngô Bình.

Thấy Ngô Bình đột nhiên đứng im bất động, Tả Linh Phong không còn thấy chấn động nữa, thay vào đó là cười trên nỗi khổ của người khác: “Đánh thắng những người trước đó thì sao nào? Cuối cùng vẫn bị ta ma nhập thôi, anh ta xon đời rồi!”

Diệp Thanh Vũ không nhịn được nói: “Dẫu sao đó cũng là anh trai của Ngô Mi, chúng ta nên nghĩ cách cứu đi chứ”.


Đoá Lan tỉnh bơ nói: “Anh ta chết rồi thì thôi, có gì đáng tiếc đâu? Thích thì tự cậu đi mà cứu, tôi thì không”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK