Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Thời gian này, trong tiệm cũng không có bao nhiêu tảng đá, vậy đi qua đó xem xem”.

Hai người đến phía Đông trấn, nơi này có một khu đất trống, một lượng lớn thanh niên trai tráng đang ở đây, bọn họ đều là người săn núi, trong đó có rất nhiều người săn núi là người mới.

Lúc này có người hô lên một tiếng: “Chiêu mộ ba mươi người săn núi”.

Lời này vừa dứt, mấy trăm người đều xông lên, lần lượt giơ tay, hy vọng có thể được chọn. Nhìn hiện trường có ít nhất hơn chục nghìn người, mà phía xa còn có người lục tục chạy đến, Ngô Bình bất giác cảm khái, nói: “Xem ra nghèo so với sự nguy hiểm khi lên núi còn đáng sợ hơn”.

Liễu Kim Long: “Tuy có nguy hiểm, nhưng bọn họ ít nhất có một lần liều mạng. Chỉ cần vận khí không quá tệ, nhanh trí một chút thì có thể kiếm được mấy triệu về nhà”.

Ngô Bình: “Hôm nay chọn trước một nghìn người, ông đi chọn đi”.

Liễu Kim Long gật đầu: “Được. Cậu tìm chỗ nghỉ ngơi trước, tôi chọn người xong sẽ đi tìm cậu”.

Trên trấn có khách sạn nhưng khách sạn ở đây rất mắc, khách sạn rẻ nhất cũng phải mấy nghìn tệ một đêm, khách sạn xa hoa thì ở một đêm mất mấy chục nghìn đến mấy trăm nghìn.

Ngô Bình ở khách sạn, lập tức ngồi luyện công, cảm nhận ngọn lửa sinh mệnh mang đến sự biến hóa thần kỳ trong thân thể cậu, lại tiếp tục hấp thụ bí lực.

Dùng hết sức tu luyện, trong đầu cậu bỗng xuất hiện rất nhiều phương thức tu luyện bí pháp, giúp cậu khai thông rất nhiều.

Khoảng ba bốn tiếng đồng hồ sau, Liễu Kim Long quay về khách sạn, ông ta đưa một danh sách tên cho Ngô Bình, nói: “Tôi đã chọn ra một nghìn người săn đá, bọn họ đã lên núi rồi, khoảng mười ngày sau sẽ đi ra”.

Ngô Bình: “Cũng là năm mươi nghìn một tháng sao?”

Liễu Kim Long: “Trả theo ngày, lên núi một chuyến mười ngày, trả ba mươi nghìn. Mỗi tảng đá săn về được thì đưa một trăm”.

Ngô Bình: “Bọn họ nhìn tảng đá có chuẩn không?”

Liễu Kim Long: “Không đến mức một trăm phần trăm, nhưng có thể nhìn đúng chừng bảy tám mươi phần trăm. Chỉ cần cảm thấy khá tốt thì bọn họ sẽ đem theo trên người, đem ra cho chủ thuê phán đoán xem có đúng không”.

Ngô Bình gật đầu: “Được”.

Liễu Kim Long: “Trời đã tối rồi, hôm nay chúng ta có quay về không?”

Ngô Bình: “Hôm nay thì không cần quay về nữa, ở lại một đêm, sáng ngày mai đến tiệm mua tảng đá”.

Nói xong cậu lấy ra một viên Tinh Hỏa Đan đưa cho Liễu Kim Long, nói: “Trong đan dược này có ngọn lửa sinh mệnh, rất có lợi cho thân thể, viên này đưa cho ông đấy”.

Liễu Kim Long vừa kinh ngạc vừa mừng, kính cẩn vái chào: “Cám ơn cậu!”

Liễu Kim Long nuốt đan dược, rồi đi qua một bên ngồi xuống, Ngô Bình cũng tiếp tục luyện công.

Bất giác đã đến sáng hôm sau, hai người đi đến cửa hàng ăn qua loa một chút, sau đó lại đến các cửa hàng mua đá Thiên Vận.

Đá Thiên Vận chiếm tỷ lệ không cao trong số các tảng đá, khoảng chừng hai mươi mấy viên đá thì mới có một viên đá Thiên Vận.

Quả nhiên giống như ông chủ kia nói, sáng sớm tảng đá ở tiệm rất nhiều, bất kỳ tiệm nào cũng có đến mấy trăm viên.

Cứ như vậy, sáng sớm Ngô Bình đã đến mấy cửa tiệm, mua hơn bốn trăm viên đá Thiên Vận, tốn hết hơn mười tỷ.

Mua xong tảng đá, cậu chuẩn bị rời đi, mười ngày sau lại quay lại.

Hai người rời khỏi trấn Hoang Sơn, cậu đang định sử dụng độn thuật thì cảm nhận được có mấy luồng thần niệm đang khóa chặt bọn họ.

Liễu Kim Long hừ lạnh, nói: “Cậu Ngô, tôi sớm đã nghe nói trấn Hoang Sơn không yên bình mấy, có người chuyên cướp bóc ở đây, xem ra chúng ta bị bọn họ nhắm vào rồi”.

Vẻ mặt Ngô Bình không thay đổi, nói: “Nhắm vào chúng ta, là bọn họ gặp xui”.

Cậu cũng không dùng độn thuật nữa, cùng với Liễu Kim Long bước về phía trước, chẳng mấy chốc đã đi ra mười mấy dặm. Đợi đến khi đi đủ xa thì xung quanh vang lên tiếng hú dài, có tám người mặc áo xám đeo mặt nạ vây xung quanh, bọn họ tay cầm đao kiếm, tên đứng đầu thì cầm một thanh đao vòng lớn, trầm giọng nói: “Cậu bạn, cậu mua liên tục mười mấy cửa tiệm, xem ra cũng rất có tiền nhỉ. Tôi và anh em tôi đã mấy ngày không có gì ăn rồi, có thể mượn chút tiền cho chúng tôi tiêu không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK