“Tôi muốn một cái!”. Lập tức có mấy cao thủ đã chen được vào giữa, đẩy tất cả những
Ngô Bình luyện chế hai lò, được năm viên Huyền Mạch Đan tuyệt phẩm, năm viên Huyền Mạch Đan thượng phẩm, kết quả là bị tranh mua không còn một viên, những người không thể mua được, gấp đến mức dậm chân.
Cậu lập tức trấn an, nói: “Các vị, ngày mai vẫn có, mời ngày mai lại đến”.
Ở cửa hàng đan dược có sẵn ông chủ, bây giờ ông chủ lập tức vội vàng chạy đến chỗ Ngô Bình, nói: “Công tử, giá của Huyền Mạch Đan này quá thấp, có thể tăng giá lên một chút không”.
Ngô Bình: “Mấy ngày đầu để tạo danh tiếng cho Thần Đan Các thì giá thấp một chút cũng không sao, coi như là hạ giá bán khai trương”.
Chưởng quầy nói: “Công tử nói đúng. Hôm nay có một số đan dược rất được mọi người ưa chuộng, ngày mai chắc hẳn sẽ càng có nhiều người mua hơn nữa, công tử nên chuẩn bị thật tốt. Thế nhưng, Khai Mạch Đan và Huyền Mạch Đan tuy là trân quý, nhưng cũng không thể coi là bảo vật trấn quán, tốt nhất là có thể tìm được một hai loại đan dược”.
Ngô Bình biết, vị chủ quản này có kinh nghiệm vô cùng phong phú, lập tức hỏi: “Chưởng quầy cảm thấy, là loại đan dược gì thì thích hợp?”
Ông chủ nói: “Công tử, trên tầng cao nhất của bổn tiệm có một viên “Cửu Chuyển Nhân Vương Đan”, tuy là đan dược hạ phẩm, lại đủ khả năng để trở thành bảo vật trấn quán. Viên đan này, ở trên toàn bộ Thánh Cổ Đại Lục cũng chỉ có hai ba người đủ năng lực để luyện chế, dược liệu lại khan hiếm, muốn gom đủ thành phần là việc rất khó”.
Công dụng của viên đan này cũng không phải nhỏ, sau khi ăn vào, có thể khiến cho Thiên Kiêu Tu Sĩ có khả năng trở thành Nhân Vương. Tuy không có khả năng chắc chắn khiến người đó thành Nhân Vương, nhưng dám có tên gọi như thế, thì hiệu quả của nó tuyệt đối không hề bình thường.
Ngô Bình nhớ bên trong Đan Kinh cũng có một loại đan dược thế này, cậu nói: “Đáng tiếc là trong tay không có dược liệu, bằng không, có thể luyện chế được một lò”.
Ông chủ cười nói: “Công tử, phụng mệnh của Nhân Vương, sau nhiều năm, cuối cùng cửa hàng cũng đã gom đủ dược liệu để luyện chế được ba lò rồi”.
Ánh mắt Ngô Bình sáng lên, nói: “Vậy để tôi mượn một chút, sau khi luyện đan thành công, tôi sẽ tặng cho Nhân Vương một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan”.
Ông chủ cười nói: “Nếu Nhân Vương biết được, chắc chắn sẽ vô cùng vui mừng”.
Cậu biết rõ, cho dù có một trăm bộ dược liệu cũng không đổi được một viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan, giá trị của nó vô cùng lớn.
Ngô Bình lên lầu, ông chủ lấy ra dược liệu đang có, Ngô Bình ở một bên kiểm tra dược liệu, một bên hỏi ông ta: “Ông chủ, đan dược trấn quán này chắc hẳn cũng có giá đúng không?”
Ông chủ nói: “Có. Bởi vì đề phòng có người mua đan dược đi, cho nên nhất định khi có người hỏi tới, phải báo ra một cái giá cực cao. Giống như viên đan dược kia, báo giá năm trăm triệu thánh thù. Giá trên trời như vậy, cho dù có là Nhân Vương cũng cần phải cân nhắc một chút”.
Sau khi chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, Ngô Bình bắt đầu luyện chế đan dược. Quả nhiên để luyện ra được Cửu Chuyển Nhân Vương Đan phải vô cùng khó khăn, lò thứ nhất Ngô Bình phải hao tốn cực tâm lực cực kỳ, dùng hơn một tiếng mới có thể luyện ra được lò đầu tiên.
Lò đầu tiên luyện ra được hai viên, đan dược hạng trung hạ phẩm, cách mục tiêu thượng phẩm còn xa.
Sau đó, ở trong cảnh mơ của Huyền Thiên mà suy đoán một phen, cho rằng có thể bỏ thêm vào mấy loại dược liệu, do đó, có thể tăng lên được hiệu quả của đan dược, giảm bớt sự khó khăn khi luyện chế.
Quả nhiên, lò thứ hai luyện ra ba viên đan dược trong bốn mươi lăm phút, cả ba viên đều đạt hạng thượng phẩm!
Lò thứ ba cậu lại tiếp tục cải tiến, cũng luyện ra được ba viên, đan dược đã đạt đến hạng tuyệt phẩm!
Lúc này, sắc trời đã không còn sớm, cách thời gian của hàng đóng cửa cũng chỉ có mười mấy phút, nhưng người ở cửa hàng cũng không ít đi.
Ngô Bình gọi ông chủ đến, thương lượng với ông ta: “Ông chủ, trong tay tôi có hai viên Cửu Chuyển Nhân Vương Đan trung hạ phẩm, tôi chuẩn bị đem chúng đi bán đấu giá. Cửa hàng chúng ta có kinh nghiệm bán đấu giá đan dược không?”
Ông chủ nói: “Việc bán đấu giá cần phải được thông báo trước, như thế mới có thể hấp dẫn nhiều người đến mua, nâng giá lên cao. Thế nhưng hôm nay cũng có rất nhiều người đến, bây giờ có thể mở một cuộc đấu giá”.
Ngô Bình: “Được. Ông bán đấu giá một viên trong đó, tôi muốn nhìn thử xem sức mua của mấy người này”.
Ông chủ cười nói: “Công tử yên tâm đi. Thật ra buổi sáng không có nhiều người đến, nhưng có không ít người đã biết được tin, cho nên bây giờ hẳn là có không ít người ngoài khu vực cũng đến để mua!”