Anh cười nói: “Quả nhiên là nơi thích hợp luyện công”.
Anh lập tức ngồi xếp bằng, dùng truyền thừa của Thiên Đế, kết hợp với những gì mình tự học bắt đầu tiến đến cảnh giới Thiên Thánh.
Lúc tu luyện, anh bắt đầu cải thiện vũ trụ nhỏ, khiến từng ngôi sao trong vũ trụ nhỏ đều đạt đến trạng thái chân thực. Đang tu luyện, một luồng sáng đáp xuống, chính là ánh mặt trời của vũ trụ chính, Ngô Bình lập tức tu luyện dưới ánh mặt trời chiếu xuống.
Đồng thời, dưới đất và xung quanh cũng có năng lượng ngưng tụ không ngừng, đi vào vũ trụ nhỏ của anh, khiến nó càng lúc càng hoàn thiện.
Kinh nghiệm và trí tuệ của Thiên Đế giúp anh được rất nhiều, sau khi dời toàn bộ tài sản và sinh linh, vũ trụ nhỏ của anh bắt đầu co lại, cuối cùng biến thành một điểm cực nhỏ. Điểm này giống như một hố đen khổng lồ, không ngừng hút năng lượng từ bên ngoài.
Về sau, vụ trụ nhỏ sẽ không còn ý niệm thời gian, phát triển dưới hình thái thần kỳ. Tâm vũ trụ trước kia, cũng được tiến hóa toàn bộ, trở thành sức mạnh của bản thân Ngô Bình.
Cuối cùng, không biết qua bao lâu, điểm nhỏ kia đột nhiên bành trướng, hình thành khí Thái Sơ, Thái Sơ Thần Thủy anh thu được cũng đều dung nhập vào trong.
Một luồng khí áp đảo đất trời phóng ra từ trong thân thể anh, cuối cùng anh được bước qua được điểm mấu chốt, trở thành Thiên Thánh!
Thiên Đế cho rằng, Thiên Thánh có bảy tầng cảnh giới, hiện tại Ngô Bình đang ở Thiên Thánh tầng thứ nhất, cảnh giới Thái Sơ!
Ngô Bình mở mắt, đám thú dữ báo kia ở cách đó không xa, đều lên tiếng: “Chúc mừng chủ nhân trở thành Thiên Thánh!”
Ngô Bình khẽ cười: “Tôi muốn xem thử kho báu của Thiên Đế”.
Tinh Tinh: “Thiên Thánh tầng thứ nhất, có thể mở được một kho báu”.
Đưa Ngô Bình đến một đại điện, bên trong có rất nhiều rương lớn nhỏ, mắt Ngô Bình sáng lên, sau đó mở ra một cái trong đó. Trong rương có một con dao găm, cầm nặng tay. Anh biết ngay đây là vật dụng của vũ trụ chính, lực sát thương của nó ngoài sức tưởng tượng!
Ngay khi Ngô Bình tu luyện Thiên Thánh, nhóm người Lý Dật đang chơi đùa trong Đan Hoàng Các. Lúc này, bỗng nghe thấy tiếng vang trong hư không, một con mắt bão xuất hiện trên đỉnh đầu, bên trong truyền đến âm thanh giận dữ.
“Là ai giết chết Ma Thần tuần tra? Xuất hiện chịu chết đi!”, âm thanh này chấn động đất trời, vô cùng đáng sợ.
Nghe thấy lời này, Hỏa Phượng Nhi nhíu mày, lạnh lùng nói: “Thứ gì mà dám đến khiêu khích ta!”
Cô lao ra khỏi Đan Hoàng Các, đã thấy trong mắt bão xuất hiện một tu sĩ hùng mạnh, nửa người nửa thần, cũng là một cao thủ Kỷ Nguyên, hơn nữa khí thế anh ta còn hơn cả Hỏa Phượng Nhi.
Hỏa Phượng Nhi kinh sợ trong lòng, cô ấy quan sát đối phương, hỏi: “An là ai?”
“Tôi chính là thống lĩnh tuần tra Thiên Đình! Là cô đã giết chết năm trăm Thần Ma tuần tra của tôi sao?” Anh ta tức giận hỏi.