Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy cô vào, Ngô Bình ngẩn ngơ, người này cũng là một trong những mỹ nhân trong Mỹ Nhân Đồ! Cậu không ngờ người trong Thập Mỹ Đồ lại xuất hiện ở Thánh Cổ đại lục.

Thần Nguyệt hiển nhiên cũng đã biết thân phận của Ngô Bình, vội hành lễ: “Ngô công tử!”

Ngô Bình cười nói: “Chị không cần câu nệ!”

Thần Nguyệt: “Bác Dược cho người gọi tôi tới, nói có chuyện quan trọng!”

Ngô Bình gật đầu: “Tôi được sư phụ giúp đỡ luyện ra một viên đan dược, nó có lợi cho việc thăng cấp lên Thánh Nhân. Sư phụ nói chị Thần Nguyệt đang cần đột phá nên muốn tôi tặng đan dược này cho chị!”

Thần Nguyệt cũng không biết được sự thần kỳ của đan dược nhưng nghe Ngô Bình nói vậy thì cũng vui vẻ: “Cảm ơn bác Dược đã nhớ tới tôi, cũng cảm ơn ý tốt của cậu!”

Ngô Bình lấy ra đan dược, dùng hai tay giao cho cô: “Chị có thể ăn luôn để cảm nhận hiệu quả của nó, sau đó báo cho tôi biết cảm giác thế nào. Nếu có thiếu sót, sau này tôi còn tiếp tục cải tiến!”

Mặt Thần Nguyệt đỏ ửng, như nhớ tới gì đó mới gật đầu: “Được!”

Cô nhận lấy đan dược, bỏ vào trong miệng. Đan dược vào bụng là biến thành năng lượng, trong bụng cô có thể một trận pháp chứa đựng thiên cấm.

Cảm nhận được năng lượng kia, Thần Nguyệt chợt có cảm giác mãnh liệt là mình sắp đột phá, hơn nữa quá trình cũng khá thuận lợi, ít nhất cũng có thể thành công 90%.

“Cái này...”, cô vừa mừng vừa sợ, không kịp nói nhiều: “Cậu Ngô, tôi phải đi đột phá đây!”

Hai mắt Ngô Bình sáng lên: “Ở đây luôn được không?”

Thần Nguyệt lắc đầu: “Uy lực của thánh kiếp quá khủng bố, tôi phải tới Thánh Kiếp Cốc!”

“Được, tôi và chị qua đó!”, Ngô Bình lập tức nói.

Hai người tới một sơn cốc, Ngô Bình ngồi trên một đỉnh núi quan sát, Thần Nguyệt thì ngồi xếp bằng trên một cái đài bằng ngọc.

Không lâu sau, trên bầu trời xuất hiện ba tia thần quang, trong tia sáng có ba màu sắc, gió đen, sét tím, lửa đỏ. Ba loại kiếp lực này đều chứa sức sát thương cực lớn.

Ngọn lửa màu đỏ giáng xuống trước, nhiệt độ cực cao, có thể thiêu toàn bộ thành tro, không gian bị đốt thủng, tạo thành lỗ đen.

Tay trái Thần Nguyệt đặt trước ngực, tay phải chĩa lên trời, một tia thần quang trải rộng trên đỉnh đầu hoá thành đoá hoa sen, tia sáng kích hoạt, bảo vệ Thần Nguyệt bên dưới.

Ngọn lửa tiếp xúc với hoa sen thì biến thành khói đen rồi tan đi, trên đoá sen có thêm sức mạnh cấm thiên, nó tăng cường năng lực đối kháng với ngọn lửa lên gấp bội.

Ngọn lửa kết thúc thì là hàng tỷ ngọn gió quét qua với tốc độ cực nhanh, tia sáng bên ngoài hoa sen vỡ nát.

Tay Thần Nguyệt bấm quyết, bên dưới hoa sen mọc ra rễ, đâm sâu xuống đất, vô số khí tức trong đất tuôn ra, ngăn lại toàn bộ.

Lúc này tia sét tím cũng giáng xuống, một âm thanh vang lên, khí tức đất bị đánh tan, cánh hoa sen cũng mất một nửa, hào quang ảm đạm.

Ngô Bình không nhịn được mà lo lắng thay đối phương nhưng Thần Nguyệt vẫn nghiêm túc, tay ngọc lại bấm quyết, hoa sen tan đi, một sợi dây leo khổng lồ màu xanh xuất hiện rồi ngày càng dài, biến thành một con rồng màu xanh cao vạn trượng, đón đỡ tia sét màu tím.

Bùm!

Sau vụ nổ, con rồng bốc cháy, tiếng rồng ngâm vang lên, rồi dây leo rút đi, biến mất tăm. Trên bầu trời, kiếp vân lại không biến mất, một cái lỗ đen to xuất hiện, bên trong truyền ra âm thanh quỷ đi, đánh về phía Thần Nguyệt.

Âm thanh như nguyền rủa nhưng nó còn huyền ảo, cao cấp hơn nguyền rủa, nó là một loại sức mạnh nào đó. Sức mạnh này khó mà đề phòng nhưng Thần Nguyệt đã ăn Thánh Kiếp Đan, sức mạnh huyền diệu ngưng tụ thành một tầng phòng ngự bên ngoài thân cô, chặn lại âm thanh đáng sợ kia.

Lỗ đen biến mất, một tia sáng vàng giáng xuống đỉnh đầu Thần Nguyệt. Vì ngày này, Thần Nguyệt đã chuẩn bị rất lâu, hiện cô đang chắp tay trước ngực, trên đầu có một đại trận, trong trận có mười vạn ký hiệu không ngừng tổ hợp và biến hoá, rõ ràng đã hút ánh sáng vào đó, biến thành thánh quang ôn hoà toả ra.

Đắm chìm trong thánh quang, cơ thể Thần Nguyệt bắt đầu xảy ra thay đổi, hơi thở thần thánh xuất hiện, bao phủ toàn thân cô.

Chẳng biết là từ lúc nào, tia sáng biến mất, lỗ đen cũng biến mất, bầu trời khôi phục bình thường. Mà từ trong thánh quang của Thần Nguyệt truyền ra âm thanh Thần Nguyệt đang ngân nga, cực kỳ dễ nghe.

Lúc này, trong tai Ngô Bình vang lên giọng nói của Dược lão: “Đây là kiếp cuối cùng của Thần Nguyệt, Huyền Nữ Kiếp. Tên ngốc này, con còn chờ gì nữa mà không vào?”

Ngô Bình trợn mắt há mồm, cậu từ nghe về Huyền Nữ Kiếp từ Mộc Băng Thiền, nó kích phát bản năng lẫn khát vọng trong lòng nữ tu. Hiện tại, nữ tu phải tìm một người đàn ông giúp mình vượt qua kiếp nạn này. Quá trình này sẽ làm huyết mạch của hai bên trao đổi hoà vào nhau, từ đó lấy thừa bù thiếu, tạo thành hai bên cùng có lợi.

Sư phụ muốn mình ngủ người đẹp mới gặp này sao...

Cậu đang suy nghĩ thì một cánh tay đã đẩy cậu đi, người Ngô Bình lao thẳng vào trong thánh quang, mắt dính lên một thứ mềm mại.

Dược lão cười, xung quanh đã bị ông ta bày trận, mấy thanh niên biết tin đều muốn chạy tới để trở thành người đàn ông của Thần Nguyệt, vì như thế sẽ rất có lợi về sau.

Tiếc là họ không vào được, đều bị chặn ở ngoài, hơn nữa Ngô Bình đã rơi vào vòng tay mỹ nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK