Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sư huynh Dương này khiếp sợ đến mức lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, giọng nói cao thêm vài tông: “Đứng thứ ba bảng Đại Tiên?”

Giang Sơ Nhan: “Đúng thế”.

Sư huynh Dương cúi người xuống, cười nói: “Viện chủ Ngô thực sự rất lợi hại, mời anh qua”, hắn vừa nói vừa lau mồ hôi lạnh.

Cấp bậc như Ngô Bình không phải là thứ mà một gác cổng nhỏ bé như hắn có thể đắc tội, cho dù là cấp trên của cấp trên của hắn đứng trước mặt vị này thì cũng chỉ rất nhỏ bé.

Ngô Bình và Giang Sơ Nhan đi tới, người trẻ tuổi bên cạnh sư huynh Dương hỏi: “Anh Dương, người đứng thứ ba trên bảng Đại Tiên rất lợi hại à?”

Sư huynh Dương nhìn hắn ta hỏi: “Thế Đạo Cảnh tầng tám có lợi hại không?”

Người này nói: “Đương nhiên là có, dù Thượng phủ có nhiều cao thủ nhưng Đạo Cảnh tầng tám cũng có được bao nhiêu người”.

Sư huynh Dương: “Người ta có thể dễ dàng giết Đạo Cảnh tầng tám đó, cậu nói coi có lợi hại không?”

Người này nghe xong, trên trán toát mồ hôi lạnh, chém giết được cả cường giả Đạo Cảnh tầng tám, đúng là đáng sợ.

Kiểm tra xong, hai người Ngô Bình bay lên không.

Bay được một khoảng, phía trước mặt họ xuất hiện một thành thị khá lớn.

Ngô Bình hỏi: “Sơ Nhan, đây là nơi nào?”

Giang Sơ Nhan: “Thành thị nhỏ thế này thì có rất nhiều ở Thượng cảnh”.

Ngô Bình: “Trong không khí tràn ngập mùi dược liệu, nơi này có không ít dược liệu nhỉ, chúng ta xuống xem một chút đi!”

Giang Sơ Nhan gật đầu: “Cũng được. Tuy nơi này không phải là nơi tập kết dược liệu chính nhưng vẫn có chút danh tiếng”.

Cô nói cho Ngô Bình biết thành này tên là thành Kim Ngưu, trước khi thành này được xây dựng thì từng có một con trâu vàng khổng lồ hiện ra gần đó.

Đi vào đường phố thành Kim Ngưu, Ngô Bình thấy ngựa xe như nước, người đi trên đường hầu hết có thể chất và thiên phú mạnh hơn người của Nguyên Thủy Hạ Cảnh khá nhiều, điều này xảy ra là do chịu ảnh hưởng của khí tức Hỗn Độn.

Hai người nhanh chóng vào một cửa hàng dược liệu, chọn lựa dược liệu có sẵn, đặc biệt ưu tiên những loại cần thiết cho việc luyện đan.

Đây là cửa hàng dược liệu lớn nhất của thành này, trừ vài loại có sẵn thì còn có danh sách ghi chép trên một tấm bảng bằng ngọc.

Khách mua chỉ cần ghi dược liệu mình cần lên tấm bảng, sau đó trên bảng sẽ xuất hiện số lượng và giá cả tương ứng với dược liệu đó.

Ngô Bình nhìn một chút rồi hỏi nhân viên: “Tiểu nhị, gọi ông chủ các người ra đây!”

Tiểu nhị nhìn Ngô Bình thấy anh rất có khí thế thì biết không phải nhân vật tầm thường, lập tức đáp: “Vâng, xin quý khách chờ chút!”

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên bước nhanh tới, chắp tay từ xa: “Quý khách có gì cần dặn dò?”

Ngô Bình đưa danh sách dược liệu đã chuẩn bị trước cho đối phương: “Mong ông chủ xem thử, đây là những dược liệu tôi cần”.

Ông chủ coi qua, bên trên viết tên của hơn bảy trăm loại, ông ta cười nói: “Cửa hàng nhỏ này có thể cung cấp toàn bộ, quý khách không cần đi đến cửa hàng khác tìm đâu ạ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK