Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Ấn nói ngay: “Minh Vương, Thánh tăng đã nói người phải tu ở chùa Kim Đỉnh 49 ngày thì mới khôi phục thân thế. Bây giờ, Thánh tăng còn chưa ở chùa Kim Đỉnh được một tháng nên không đi theo ông được”.

Kim Cương Minh Vương sầm mặt nói: “Long Ấn, ông biết thừa đang có rất nhiều cao thủ muốn hại Thánh tăng còn gì? Tôi đón Thánh tăng đến chùa Kim Cương là để bảo vệ người”.

Long Ấn: “Tôi hiểu, nhưng chùa Kim Đỉnh cũng rất an toàn, ông không phải lo đâu”.

Kim Cương Minh Vương lắc đầu: “Ban nãy, tôi đã giết hai người xâm nhập. Thực lực của họ đều hơn ông, theo tôi biết ông là người có tu vi cao nhất ở chùa này rồi”.

Ý của Kim Cương Minh Vương rất rõ ràng, đó là Long Ấn không đủ thực lực để bảo vệ Thánh tăng.

Long Ấn: “Không phiền ông lo, tôi tự có cách”.

Kim Cương Minh Vương thở dài nói: “Được thôi, tôi sẽ ở ngoài, nếu ông không trụ được thì cứ gọi tôi”, nói rồi, ông ta quay người bỏ đi.

Ngô Bình tiếp tục chữa trị cho các tăng nhân rồi nhỏ giọng hỏi: “Đại sư không tin ông ta à?”

Long Ấn: “Thánh tăng từng nói khi người chuyển thế, chỉ được tin duy nhất hộ pháp của người thôi”.

Ngô Bình: “Thánh tăng có hộ pháp ư? Người đó đâu?”

Long Ấn lắc đầu: “Thánh tăng không nói rõ, nhưng chắc người đó sắp đến rồi”.

Không lâu sau, Ngô Bình đã chữa khỏi hết cho các tăng nhân trúng độc, anh ngồi xuống nghỉ ngơi. Đan Châu ngồi canh tò mò nhìn anh.

Ngô Bình cười nói: “Đan Châu, giờ em nói được không?”

Đan Châu: “Y thuật của anh giỏi quá! Nhất định là dược sư chuyển thế”.

Cậu ấy nói tiếng địa phương nên Ngô Bình không hiểu: “Anh dạy em nói tiếng phổ thông nhé, học theo anh”.

Ngô Bình dạy cậu ấy Chân ngôn Độ Hoá, anh niệm một câu, Đan Châu học một câu. Các tăng nhân ở xung quanh đều kinh ngạc, không ngờ Ngô Bình còn biết cả Chân ngôn.

Đan Châu đúng là thánh nhân chuyển thế nên mới học một lượt đã hiểu ngay, sau đó niệm không kém gì Ngô Bình.

Ngô Bình sáng mắt lên, sau đó lấy bộ Như Lai Thần Tàng Kinh ra cho Đan Châu nghiên cứu. Bên trong toàn các chữ tiên biến thế, nhưng hình như Đan Châu vẫn đọc được.

Đan Châu ngồi đọc sách, còn Ngô Bình nói chuyện với Long Ấn: “Đại sư, như ông từng nói tôi còn phải ở đây nửa tháng nữa ư?”

Long Ấn: “Còn ba ngày nữa thôi”.

Ngô Bình thầm mắng Long Ấn là lão hồ ly, vì ông ấy đã tính toán hết rồi, anh nói: “Nếu chỉ có ba ngày thì tôi sẽ ở lại”.

Long Ấn mừng rỡ: “Cảm ơn giáo chủ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK