Ngô Bình nói: “Đến vừa đúng lúc, lát nữa sát thủ Đông Doanh xuất hiện thì các anh không cần nương tay, giết chết hết cho tôi”.
“Vâng”. Hai mươi long vệ đồng thanh đáp.
Những long vệ này thường xuyên được Ngô Bình chỉ bảo, cộng thêm việc uống nước thuốc biến đổi gen và có thêm áo giáp Long Nha hỗ trợ nên bây giờ thực lực của ai cũng đều đạt đến năng lực bán thần của nước Mễ.
Long vệ lập tức nấp vào các ngóc ngách, chuẩn bị phục kích kẻ địch sắp đến.
Mười mấy phút sau, không khí xung quanh liền có tiếng cười chói tai truyền đến, khiến người nghe cảm thấy rất khó chịu.
Lý Vân Đẩu chau mày, hỏi: “ Tiểu Bình, tiếng gì vậy?”
Ngô Bình: “Chắc là mấy người điên, không cần quan tâm đâu ạ”.
Bỗng nhiên mười trong số hai mươi long vệ xông về hướng phát ra tiếng cười.
Tám ninja đang chuẩn bị leo tường đột nhập vào, bỗng nhiên nhìn thấy mười bóng đen xông qua thì giật mình vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh và đồng thời rút đao phản công.
Đao vẫn chưa được rút ra khỏi vỏ thì cả tám người đã đầu rơi khỏi cổ. Máu trong họng phun cao đến hơn nửa mét.
Cách đó không xa, tên tổ trưởng kinh ngạc, hét lên: “Là cao thủ siêu cấp, rút”.
Gã ta vừa nói vừa phất tay, vứt ra một người giấy, người giấy đó xòe ra trên không trung rồi biến thành một tên mập bốn mặt, giống như bốn vận động viên sumo dính lại với nhau, rất đáng sợ.
Hắn ta hét lên rồi xông về phía long vệ.
Chính vào lúc đó, Viêm Dương liền ra tay, bao trọn lấy hắn ta bằng một tấm da người. Có điều, thực lực của Tứ Diện Thai Tàng rất mạnh, chớp mắt đã đẩy lớp da người ra, dùng tám cánh tay giữ chặt lấy da người, khiến Viêm Dương phải hừm lên khó chịu.
Lúc này Ngô Bình phất nhẹ tay, kéo Giảo Hồn liền bay ra. Bảo bối này đã từng giết vô số tà ma trên đảo Huyền Võ, thực lực tăng mạnh, nó bay về trước cắt một cái, một cái đầu của Tứ Diện Thai Tàng liền bị cắt đứt, hắn ta gào lên đau đớn, buông Viêm Dương ra ngay rồi quay đầu bỏ chạy.
Tiếc là đã muộn, kéo Giảo Hồn lại bay qua, cắt đứt thêm một cái đầu nữa, chỉ với vài lần như vậy, bốn cái đầu của Tứ Diện Thai Tàng đều rơi hết xuống đất, hắn ta không cách nào quan sát, chỉ có thể xoay vòng vòng tại chỗ.
Các long vệ thì đuổi giết những sát thủ còn lại. Mấy người đó thấy đến cả Tứ Diện Thai Tàng cũng không phải đối thủ thì ai nấy đều sợ đến tái mặt, cuối cùng, ngoài tên tổ trưởng ra thì tất cả bọn họ đều bị long vệ giết hết.
Sở dĩ tên đó có thể trốn thoát được là vì Ngô Bình muốn giữ lại một người sống.
Lúc này, Ngô Bình lấy lò luyện Minh Thần ra, ném cả Tứ Diện Thai Tàng và bốn cái đầu của hắn vào trong. Lò luyện Minh Thần liền phun ra hơn một trăm viên đan dược, đấy là Sinh Mệnh Đan mang nguồn sức mạnh sinh mệnh.
Mắt anh sáng lên, sức sống của tên quái vật này vô cùng thâm hậu, không ngờ có thể tạo ra nhiều đan dược đến thế.
Anh phát cho mỗi long vệ một viên đan dược, cho Ảnh ba viên, Viêm Dương ba viên. Mọi người uống Sinh Mệnh Đan xong thì