Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dùng tiền Tây Lan.

Ngô Bình chưa từng thấy tiền Tây Lan gì đó nên đi đến trước một cửa hàng để đổi tiền. Giá cả quy đổi thì một Tây Lan khoảng một triệu năm trăm nghìn đô la. Anh hỏi thăm thì thứ này chỉ tiêu thụ trong giới Tây Lan giáo. Giao dịch ở khu chợ đen này cũng đa số là dùng tiền Tây Lan. Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi dứt khoát đổi bốn mươi nghìn tệ Tây Lan, tương đương 60 tỷ đô la.

Trong thẻ của anh gửi rất nhiều tiền, chỉ cần gọi một cú điện thoại đã có mấy trăm tài khoản được điều động, trong vài giây đã gửi 60 tỷ đô la vào tài khoản mà đối phương yêu cầu.

Ngô Bình nắm tiền Tây Lan trong tay, phát hiện bên trong chứa một nguyên lực rất mạnh. Loại nguyên lực đó đến từ tín ngưỡng của hơn một tỷ tín đồ của Tây Lan giáo. Hiệu quả của nó cũng giống như pháp lực của tiên gia.

Anh bỗng nhiên nghĩ đến, không biết loại lực tín ngưỡng ấy có tác dụng với đại thần Côn Ngô không nhỉ?

Lấy được bốn mươi nghìn tệ Tây Lan đã là nửa tiếng sau. Đệ tử đi theo thấy anh thoáng cái đã mua bốn mươi nghìn tệ thì không khỏi chép miệng, nhưng cũng chẳng dám nói gì.

Cửa chùa chỉ mới mở không lâu, Ngô Bình bảo tên đệ tử kia rời đi, còn mình thì cầm túi tiền Tây Lan đi vào trong. Vừa vào, anh đã phải giao năm Tây Lan làm phí vào cửa. Đương nhiên cũng có giao tiền, nhưng như vậy chỉ có thể giao dịch bên ngoài, muốn kiếm thứ gì bên trong thì phải nộp tiền Tây Lan.

Dưới dự dẫn đường của người phụ trách, chẳng mấy chốc anh đã đi vào trong một căn điện lớn. Cửa điện mở ra, bên trong là hàng loạt quầy hàng có lớn có nhỏ khoảng mấy trăm cái.

Ngô Bình phát hiện người đến đây không chỉ có người Jawa, còn có người Ả Rập, người Ba Tư, người Nam Á và hơn nửa đều là tín đồ của Tây Lan giáo.

Anh chậm rãi dạo bước tìm kiếm thứ gì đó đáng giá. Nhưng tiếc là, Ngô Bình đi lòng vòng hơn nửa cái sân cũng không nhìn trúng thứ gì.

Mãi đến khi Ngô Bình phát hiện một thứ quen mắt, đó là ba khối lập phương giống y như khối lập phương bí ẩn trong tay mình, chỉ khác về màu sắc.

Trên chiếc bàn bằng sắt đặt ba khối lập phương thần bí, lần lượt là màu xanh, màu đen, màu đỏ.

Ngô Bình bình tĩnh hỏi: “Ông chủ, ba thứ kia là cái gì vậy?”

Người bán lập phương thần bí là một ông lão râu tóc bạc phơ, ông ta cười nói: “Đây là bảo vật chứa nghĩa lý huyền ảo của vũ trụ, mỗi cái mười nghìn Tây Lan”.

Ngô Bình nói: “Mười nghìn á? Mắc quá đi! Cũng không biết nó là gì, sao lại giá trị nhiều tiền như vậy?”

Ông lão giải thích: “Thứ đó lai lịch phi phàm, mười nghìn không mắc”.

Ngô Bình suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn quyết định lấy ra ba mươi nghìn Tây Lan mua chúng.

Sau khi anh mua xong lập phương, đi chưa được mấy bước đã nhìn thấy vài thứ đặt trên một tấm da. Chúng linh tinh rải rác khoảng chín món, trông khá quen.

Trong lòng Ngô Bình bỗng nhiên ngẩn ra, hình như trong bốn bức Luyện Khí Đồ của anh có một bức có những thứ kia!

Chín món kia gồm có bùa chú, tài liệu, thuốc. Ngô Bình hỏi chủ quán: “Ông chủ, tại sao mấy thứ này lại đặt cùng nhau?”

Chủ quán là một người đàn ông trung niên để râu quai nón, mặc đồng phục của Tây Lan giáo: “Mấy thứ kia à, khi được phát hiện đã nằm trong túi đồ này nên tôi lấy ra bán cùng nhau luôn. Những tài liệu kia đều cực kỳ quý báu, anh bạn có hứng thú không?”

Ngô Bình hỏi: “Bao nhiêu tiền?”


Chủ quán đáp: “Ba mươi nghìn Tây Lan”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK