Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Tịch cười nói: “Ừ, hôm trước mới đột phá địa tiên tầng sáu, hơn nữa bản thân em cũng đã luyện Thiên Cực Kiếm Kinh đến tầng thứ năm rồi”.

Tu luyện đến Thiên Cực Kiếm Kinh tầng thứ năm chứng tỏ Vân Tịch đã luyện thành công kiếm hoàn.

Ngô Bình cười nói: “Khá lắm, để anh xem thử kiếm quang của em”.

Vân Tịch vung tay lên, một luồng kiếm quang màu xanh bay ra không trung.

Ngô Bình cũng phát ra kiếm quang màu vàng, hai luồng kiếm quang đan vào nhau tạo thành một kiếm trận. Ngô Bình tu luyện chính hướng, còn Vân Tịch là thể Tiên Nghịch, tu luyện Thiên Cấp Kiếm Kinh này ngược hướng nên kiếm quang của hai người vừa lúc bổ khuyết cho nhau, kiếm quang tạo nên hiệu quả không ngờ đến.

Nhưng Ngô Bình nhận ra kiếm quang của Vân Tịch hơi yếu, dù sao cô ấy cũng không có nhiều tài nguyên như anh nên kiếm quang không sắc bén bằng anh.

Suy nghĩ một lúc, anh lấy bình nguyên dược sức mạnh tinh hà ra nói: “Cũng không biết hiệu quả của thứ này thế nào, anh dùng thử trước, nếu tốt thì em dùng”.

Nói rồi anh đổ một giọt nước thuốc ra rồi cho vào miệng.

Sau khi thuốc đi vào dạ dày thì nổ “bùm” một tiếng, biến thành một luồng sức mạnh tinh hà. Phải biết là một giọt nước thuốc có thể cho một trăm ngàn người uống sau khi được giải phóng. Bây giờ anh uống một giọt tức là đã dùng liều lượng gấp một trăm ngàn lần người bình thường.

Lúc đầu Ngô Bình cảm thấy rất khó chịu nhưng không lâu sau Đạo Thụ bắt đầu dao động tạo nên vòng xoáy, điên cuồng hấp thụ sức mạnh tinh hà.

Một lúc sau, Ngô Bình lại uống thêm một giọt nữa, cứ thế anh ngắt quãng dùng hết ba mươi bảy giọt nước thuốc.

Cuối cùng Đạo Thụ như đã được hấp thụ đủ sức mạnh tinh hà, không còn hấp thụ được nữa, ngược lại giải phóng ra sức mạnh tinh hà thuần túy nhất cung cấp cho Ngô Bình.

Sức mạnh tinh hà này vốn dĩ cực kỳ mạnh, sau khi được Đạo Thụ luyện hóa thì trở nên ôn hòa hơn, hơn nữa bên trong cũng không có tạp chất.

Sức mạnh tinh hà này rất kỳ lạ, nó không lưu chuyển trong người mà ngược lại bị kiếm hoàn hấp thụ hết.

Khi Ngô Bình tung ra kiếm quang lần nữa, một tinh quang sáng chói xoẹt qua không trung. Kiếm quang vừa xuất hiện, ngôi sao rung chuyển, sức mạnh tinh hà được thêm vào kiếm quang làm nó trở nên uy lực hơn.

Kiếm hoàn hấp thu đủ sức mạnh tinh hà, Ngô Bình đưa hết phần sức mạnh tinh hà còn lại cho Vân Tịch. Anh nắm tay Vân Tịch, sức mạnh tinh hà dần đi vào trong kiếm hoàn của Vân Tịch.

Tiện thể anh giúp Vân Tịch tu luyện thần thông kiếm đạo, Kinh Vĩ Thiên Địa để cô ấy bước vào Thiên Cực Kiếm Kinh tầng thứ sáu.

Kinh Vĩ Thiên Địa này có hai mươi bốn tầng thay đổi, anh lưu chuyển lò luyện võ đạo, tiếp tục suy ngẫm Biến Hóa tầng thứ hai và tầng thứ ba.

Không lâu sau, anh nắm chắc Biến Hóa tầng thứ hai và tầng thứ ba, đồng thời truyền lại cho Vân Tịch.

Hai người tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh, không biết qua bao lâu, đến khi Vân Tịch luyện đến Tam Trọng Biến Hóa thì đã qua năm ngày rồi.

Hôm nay Mị Nương đến xin được gặp: “Vân Tôn, Lôi Phá Thiên của nhà họ Lôi ở Lôi Châu xin gặp”.

Vân Tịch rất bất ngờ: “Lôi Phá Thiên là thiên tài đứng đầu Lôi Châu, anh ta tìm tôi có việc gì?”

Mị Nương nhìn Ngô Bình: “Vân Tôn, mấy ngày nay cô lộ mặt nên bên ngoài có người đồn rằng Liễu Thiên Lang là giả, nhà họ Tiêu tức giận, nghe nói sắp đến hỏi tội. Cậu Lôi này đến để mật báo”.

Vân Tịch cười mỉa: “Anh ta có lòng tốt vậy?”

Ngô Bình: “Để anh ta vào đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK