Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau vài câu hàn huyên, người của Đường Tử Di đã tới. Đi đầu là một chiếc trực thăng dân dụng đỗ ngay ở khoảng sân trước gần nhà họ Phương. Sau đó tới hai mươi chiếc xe ô tô, dẫn đầu là một chiếc siêu xe màu đỏ có giá cả chục triệu, sau đó là các chiếc xe bốn chỗ hạng sang, cuối cùng là ba chiếc xe tải, trên xe chất đầy đồ dùng cho lễ cưới.

Đường Tử Di bước xuống từ trực thăng, Ngô Mi và Ngô Bình tiến lên đón.

Trước cổng nhà họ Phương có một con đường lớn, ngay đối diện đó là một dãy các cửa hàng mặt tiền của nhà họ.

Vạn Tam Hổ ngồi trên nóc nhà của căn ở phía đối diện, sau đó nhăn mặt nhìn dàn trực thăng và siêu xe ấy, hắn hỏi người bên cạnh: “Tao đã bảo chúng ta mày cảnh cáo công ty tổ chức sự kiện rồi cơ mà, sao họ vẫn dám cho nhà họ Phương thuê xe?”

Một tên đàn em vội đáp: “Anh Tam, chúng em cảnh cáo rồi mà, nhưng đây toàn siêu xe cả, không giống xe của công ty tổ chức sự kiện đâu”.

Vạn Tam Hổ là con thứ ba nhà họ Vạn, mọi người hay gọi là Vạn Tam, hắn cau mày nói: “Không phải của công ty tổ chức sự kiện thì của ai?”

Tên đàn em kia đáp: “Anh Tam, hình như thuê ở tỉnh ngoài đến ạ. Chắc chắn người nhà họ Phương đã có chuẩn bị từ trước rồi, không thì sao thuê được xe vào ngày đẹp thế này chứ”.

Vạn Tam Hổ hừ lạnh nói: “Kịch hay còn ở phía sau, hôm nay tôi sẽ cho nhà họ Phương tức hộc máu”.

Sau đó, hắn hỏi: “Chuẩn bị xong hết chưa?”

Tên kia cười đáp: “Xong lâu rồi ạ, chỉ chờ cô dâu đến, anh đọc lệnh một cái là đám kia sẽ xông lên ngay”.

Vạn Tam Hổ rất hài lòng nói: “Tốt, làm tốt thì sẽ có thưởng”.

Đường Tử Di là cô gái xinh xuất chúng, cô ấy vừa đến, mọi người ở nhà họ Phương bận đến mấy cũng phải dừng tay để ngắm nhìn đến ngây ngẩn.

Ngô Bình cười nói: “Tử Di, phiền em rồi”.

Đường Tử Di hỏi: “Anh hài lòng với dàn xe này chưa?”

Ngô Bình ngoái lại hỏi Cương Tử: “Hài lòng chưa?”

Cương Tử cười khà khà: “Rồi ạ, cậu chủ, nhiều xe sang thế này có hơi phô trương quá không ạ?”

Ngô Bình nói: “Hôn lễ là một trong bốn việc lớn nhất đời người nên phải long trọng chút chứ. À, cũng sắp đến giờ rồi đấy, cậu mau chuẩn bị rồi đi đón dâu đi”.

Cương Tử từng đi lính nên mấy người bạn chiến đã tới từ hôm qua, họ sẽ đi đón dâu cùng cậu ta. Hơn 20 chiếc xe là quá nhiều, họ chỉ dùng tới 10 chiếc thôi là đủ.

Sau khi đoàn xe khởi hành, Ngô Bình và Đường Tử Di đến phòng cưới trên tầng hai. Căn phòng này rộng 90 mét vuông, sửa sang cũng khá đẹp. Hiện giờ không có ai ở đây nên hai người ngồi xuống vừa ăn vặt vừa trò chuyện.

Ngô Mi rất tinh ý nên không làm phiền hai người, cô bé chạy tới một phòng khác nghịch điện thoại.

Đã lâu Đường Tử Di và Ngô Bình không gặp nhau nên cùng có vẻ nhớ nhung, thấy xung quanh không có ai, Ngô Bình ôm Đường Tử Di vào lòng rồi cười hỏi: “Có nhớ anh không?”

Đường Tử Di đánh anh một cái rồi nũng nịu: “Ai thèm nhớ”.

Ngô Bình hít hà hương thơm trên người cô ấy rồi nói: “Tử Di, họ đi đón dâu phải mấy tiếng cơ, hay bọn mình lên thử giường cưới trước đi?”

Đường Tử Di vừa tức vừa ngại ngùng rồi lại đánh Ngô Bình một cái: “Còn lâu! Nhỡ bị ai nhìn thấy thì xấu hổ chết mất”.


Ngô Bình cười khà khà, sau đó lấy một hạt đậu ra đưa cho Đường Tử Di ăn. Ăn xong, Đường Tử Di thấy rất ngon, cô ấy tò mò hỏi: “Gì thế anh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK