Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nâng chén rồi cười nói: “Hôm nay được làm quen với đại sư là vinh hạnh của tôi”.

Long Ấn cười nói: “Cậu Ngô đừng gọi tôi là đại sư, tôi không dám nhận đâu”.

Đường Thiên Hạc nói: “Tài luyện đan của cậu Ngô là vô địch, lát tôi phải thỉnh giáo tiếp mới được”.

Long Ấn ngạc nhiên: “Cậu Ngô còn biết luyện đan ư? Đúng là phi thường!”

Ông ấy ngẫm nghĩ rồi lấy một tấm thiệp mời bằng lá sò ra, rồi đưa cho Ngô Bình bằng hai tay: “Cậu Ngô, tháng sáu năm sau tôi sẽ tổ chức đại hội Liên Hoa, hi vọng cậu có thể đến tham dẹ”.

Ngô Bình nhận lấy tấm thiệp rồi mở ra xem, đây là thiệp của chùa Đại Kim Cương, trụ trì là Kim Cương Minh Vương!

Ngô Bình hỏi: “Đại hội Liên Hoa này làm gì vậy?”

Long Ấn cười đáp: “Những người tham gia đều là các thanh niên xuất sắc chưa tới 25 tuổi, chúng tôi sẽ cho họ cơ hội tới chùa Lan Kha gặp thánh tăng”.

Ngô Bình ngạc nhiên: “Được gặp thánh tăng ư?”

Long Ấn gật đầu: “Đúng, đại hội Liên Hoa được tổ chức 60 năm một lần nên rất hiếm gặp. Cậu Ngô là thiên tài tuyệt thế nên nhất định phải đi, biết đâu khi gặp thánh tăng rồi lai được người nhận làm đệ tử”.

Ngô Bình biết ông ấy có ý tốt nên nói: “Cảm ơn đại sư”.

Bữa tiệc kết thúc, Đường Băng Vân đưa ông Hoa và Đông Hoàng đến. Trước đó, vì hai người phải tham dự tiệc của Đường Môn nên Đông Hoàng và ông Hoa phải ở lại khe núi, giờ mới được đưa đến nhà của Đường Hi.

Mọi người đều đã ra về, Ngô Bình ở trong một ngôi nhà nhỏ, Đường Băng Vân trò chuyện với anh một lúc rồi đi gặp Đường Thiên Tuyệt. Giờ Đường Môn đang có nhiều chuyện phải lo nên cô ấy bận túi bụi.

Vì thế, chỉ có một người, một chó và một con vẹt ở trong nhà.

Trong một ngày mà xảy ra biết bao nhiêu là chuyện, Ngô Bình cần tĩnh tâm để tiêu hoá dần dần.

Anh đốt một nén nhang, sau đó thả lỏng người để suy nghĩ về những chuyện sắp tới. Có Đế Tân và Đường Thiên Tuyệt hẫu thuẫn, chắc chắn anh sẽ có vị trí cao trong Đường Môn.

Nhưng Đường Môn này rất nguy hiểm nên khiến anh không thoải mái, chỉ muốn không dính dáng gì tới. Nhưng nếu anh đi thì Đường Băng Vân khó mà chống chọi được.

Hương cháy hết, anh chợt hỏi ông Hoa: “Ông Hoa, ông có biết thánh tăng ở Tàng Nguyên Thượng không?”

Ông Hoa: “Cậu nói đến đại hoà thượng ở chùa Lan Kha à? Lai lịch của người này lớn đấy, từng có không ít người ở Địa Tiên Giới bị ông ấy hành cho tới bến, hận muốn chết mà cũng không dám đi báo thù”.

Ngô Bình nổi hứng: “Nói vậy là thực lực của thánh tăng rất mạnh, cảnh giới nào rồi?”

Ông Hoa: “Cảnh giới ở phật môn khác với mình, tôi nghe nói hình như ông ấy là Bồ Tát rồi”.

Ngô Bình ngạc nhiên: “Bồ Tát?”

Ông Hoa gật đầu: “Hơn nữa còn là Bồ Tát Thánh Vị. Phạm vi của cảnh giới này rộng lắm, ngang với Địa Tiên hậu kỳ đến Thiên Tiên. Cảnh giới này thuộc tầng thứ ba của phật môn, hay còn được gọi là Thánh Bồ Tát”.

Ngô Bình chớp mắt nói: “Bồ Tát Văn Thù, Phổ Hiền trong truyền thuyết thì ở tầng nào?”


Ông Hoa: “Họ ở vị trí cao nhất, viên mãn rồi nên là Đại Bồ Tát, ngang với Thiên Tiên”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK