Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nghe thấy là giọng của Hoshi, anh hắng giọng nói: “Ra ngoài chờ đi”.

Nào ngờ Hoshi lại nói: “Chủ nhân ạ? Chủ nhân, có chuyện gấp, Hoshi có chuyện gấp cần bẩm báo”.

Hanami Tsukihime sắp lên cao trào, không muốn rời khỏi cơ thể Ngô Bình nên vẫn ngồi trên người anh rồi nói: “Hoshi và Miyo đều là người của em, sớm muộn họ cũng phải phục vụ anh nên cứ cho họ vào đi”.

Ngô Bình vẫn chưa quen nên với lấy cái khăn tắm rồi che phần dưới của hai người lại, nói: “Vào đi”.

Hai cô gái đẩy cửa vào, đó chính là Hoshi và Miyo, thấy Ngô Bình và Hanami Tsukihime đang quấn lấy nhau, hai cô gái đỏ mặt rồi quay đi.

Hanami Tsukihime: “Hoshi, có chuyện gì mà gấp thế?”

Hoshi đáp: “Cô chủ, đột nhiên có một tốp cao thủ xuất hiện ở gần đây, chúng ta đã bị bao vây rồi ạ”.

Hanami Tsukihime ngạc nhiên nói: “Cái gì?”

Hoshi: “Chắc là kẻ thù của lão gia, không biết tại sao họ lại biết lão gia ở đây”, lão gia mà cô ta nhắc đến là Lạc Trường Sinh.

Hanami Tsukihime biến sắc mặt, sau đó vội vàng định đứng dậy, nhưng lại bị Ngô Bình ấn xuống, anh nói: “Em sợ gì chứ?”

Hanami Tsukihime: “Anh, anh và mọi người mau rời khỏi đây đi”.

Ngô Bình nói: “Kẻ thù tự mò tới, xử lý họ luôn không phải tốt hơn à?”

Hanami Tsukihime ngẩn ra: “Xử lý họ luôn ư?”

Ngô Bình hỏi Hoshi: “Đã điều tra về họ chưa? Có tu sĩ Địa Tiên nào không?”

Hoshi: “Thưa chủ nhân, có hai tốp người đến do một tu sĩ Địa Tiên dẫn đầu ạ. Bên ngoài còn có bốn tu sĩ Nhân Tiên và vài cao thủ Thiên Tiên”.

Ngô Bình hơi ngạc nhiên vì có khá nhiều cao thủ, xem ra kẻ thù của Lạc Trường Sinh có thể lực không nhỏ.

Miyo nói: “Chủ nhân, hai tốp người này thuộc phái Chizu và phái Gensora. Ngày xưa, khi mới tới Đông Doanh, lão gia đã có xung đột với họ rồi giết chưởng môn của họ”.

Ngô Bình cười nói: “Ông Lạc nóng tính thế, hèn chi người ta tới trả thù. Hai cô lui đi, tiếp tục điều tra xem ai làm lộ tin tức”.

“Vâng”, Hoshi và Miyo đi ra ngoài.

Hanami Tsukihime: “Ngô Bình, không lẽ mình có gian tế à?”

Ngô Bình gật đầu: “Kẻ thù đến rất đúng lúc, khi cả anh và ông Lạc đều ở đây, chắc chắn đã có người báo tin”.

Hanami Tsukihime nhíu mày: “Nếu bắt được, em sẽ cho người đó sống không bằng chết”.

Nửa tiếng sau, hai người mới thoả mãn rồi mặc đồ vào, rời khỏi suối nước nóng.

Lạc Trường Sinh đã chờ sẵn ngoài phòng khách rồi.

“Chủ nhân, có kẻ thù tới”, ông ta nói.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Ông Lạc, sao trông ông chẳng lo lắng gì thế?”

Lạc Trường Sinh cười nói: “Có chủ nhân ở đây thì tôi sợ gì nữa?”

Ngô Bình: “Ông tin tôi thế à? Ban nãy, tôi còn định chạy trốn đấy”.

Lạc Trường Sinh: “Dù chủ nhân không ở đây, tôi cũng có cách xử bọn này”, ông ta sống đã lâu, nên thừa kinh nghiệm rồi.

Ngô Bình xua tay: “Ông vẫn chưa khôi phục tu vi, lát tôi sẽ tặng ông một đòn sát thủ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK