Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi hai người đi ra ngoài, Đông Hoàng cũng đứng dậy đi theo. Hai người và một chú chó lên xe ra khỏi thị trấn Hoa Thần.

Sau khi đi lên đường lớn, Đường Băng Vân nói: "Tôi vừa lên chức chủ nhân Thiên Sát, ắt phải sắp xếp lại một chút nên sáng sớm ngày kia chúng ta gặp ở Giang Bắc nhé".

Ngô Bình gật đầu: "Được, giờ tôi sẽ về tỉnh K, ngày kia gặp lại".

Ngô Bình lái xe đến thẳng sân bay, Đường Băng Vân đã sắp xếp sẵn hai chiếc máy bay ở đó.

Khi đến trước máy bay, Ngô Bình nói: "Cô mới nhậm chức, chỉ sợ sẽ gặp không ít rắc rối. Nếu có việc gì cần thì cứ tìm tôi nhé".

Đường Băng Vân cười đáp: "Được, tôi biết rồi. Anh lên máy bay đi".

Ngô Bình gật đầu rồi lên máy bay với Đông Hoàng, Chiếc máy bay cất cánh, sau đó lại một chiếc máy bay vận chuyển khác cất cánh. Chiếc máy bay này dùng để chở chiếc siêu xe của Ngô Bình.

Hai tiếng sau, máy bay đáp xuống một sân bay của tỉnh K. Ngô Bình lái chiếc siêu xe màu xám của mình đi về phía Thạch Thành.

Dự án nhà máy thuốc đã đàm phán thành công, có điều anh cảm thấy mình vẫn cần bàn bạc thêm với Từ Bác Nhân và Chu Truyền Võ. Ngoài ra, văn phòng của Hắc Thạch là ở Thạch Thành. Người làm đội trưởng như anh đương nhiên nên đến xem xét.

Anh lái xe tới phố Lệ Thuỷ, ở đó anh đã mua một căn nhà, anh định sẽ đỗ xe ở đó.

Ngô Bình mở cửa nhà thì nghe thấy bên trong nhà có tiếng động, lại nhìn thấy trên giá treo có quần áo. Ngô Bình mỉm cười hỏi: "Thanh Nghiên, em đang ở nhà sao?"

Nói rồi, Ngô Bình mở cửa phòng ngủ. Cửa phòng mở ra, quả nhiên Chu Thanh Nghiên đang nằm bò trên giường gõ máy tính.

Nghe giọng Ngô Bình, cô còn chẳng buồn ngẩng đầu lên mà chỉ hỏi: "Anh, anh đến từ lúc nào vậy?"

Ngô Bình ngồi bên cạnh, liếc mắt nhìn màn hình, cô ấy đang lo việc từ thiện.

Ngô Bình nói: "Thanh Nghiên, không cần vất vả vậy đâu, việc từ thiện từ từ giải quyết được mà".

Chu Thanh Nghiên: "Em làm sắp xong rồi, đợi em xíu".

Lúc này, Đông Hoàng cũng đang đi vòng quanh phòng khách như thể nó đang làm quen với môi trường ở đây. Nó lượn một vòng rồi cũng đi vào trong phòng ngủ.

Nhìn thấy chú chó lớn màu vàng, Chu Thanh Nghiên ngạc nhiên: "Bình, chó của anh sao?"

Ngô Bình: "Tên nó là Đông Hoàng, ngoan lắm".

"Vậy sao?", nói rồi Chu Thanh Nghiên vươn tay ra định vuốt ve Đông Hoàng nhưng Đông Hoàng vẻ mặt chê bai, lùi về sau mấy bước.

Chu Thanh Nghiên cười khoái chí, vẫn cố chấp xoa đầu Đông Hoàng bằng được, nói: "Ngoan quá đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK