Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nhà lao, một nhà sư trung niên đang ngồi khoanh chân nhắm mắt. Dường như ông ấy cũng không nhận ra việc Ngô Bình tiến vào.

Ngô Bình cười bảo: “Thiền sư, cơm được dọn lên rồi”.

Nhà sư trung niên mở mắt ra, đáp nhẹ: “Tôi không ăn thức ăn chín”.

Ngô Bình lấy một viên Hoá Ma Đan: “Vậy hãy thử Bích Cốc Đan mà tôi luyện nhé”.

Nhà sư trung niên nhìn viên đan dược rồi nhận lấy, nuốt vào.

Một lát sau, thuốc có tác dụng, một làn khói đen bốc lên từ giữa lông mày nhà sư, vẻ mặt ông ấy có phần đau đớn. Nhưng chẳng bao lâu sau, nhà sư ấy đã mở bừng hai mắt, ánh mắt rất trong, lẩm bẩm hỏi: “Đây là năm nào?”

Ngô Bình đáp: “Đại sư đã mơ một giấc suốt trăm năm. Nay tâm ma đã được hoá giải, thật đáng mừng!”

Nhà sư vẫn còn lưu giữ chút ký ức khi nhập ma, biết Ngô Bình đã cứu mình, bèn khom người thật sâu với anh: “Cảm ơn rất nhiều”.

Ngô Bình đã đưa cho bảy sư tăng, mỗi người một viên Hoá Ma Đan. Bảy nhà sư lần lượt khôi phục thần trí, thoát khỏi trạng thái nhập ma.

Bảy người này có hai vị cao tăng ở cấp Chân Quân và năm vị tăng cấp Chân Nhân.

Thấy bảy nhà sư lần lượt tỉnh táo trở lại, Quảng Tuệ mừng rỡ nói: “Thần y Ngô, chúng ta đến tầng ba thôi, ở đó có một vị sư tổ Liễu Duyên!”

Ngô Bình nói: “Ngay cả ông còn gọi là sư tổ, không biết vị tiền bối Liễu Duyên này là cao tăng thời đại nào?”

Quảng Tuệ cười bảo: “Sư tổ Liễu Duyên là cao tăng thời Hiếu Văn Đế của Bắc Nguỵ, cũng là một vị A La Hán”.

Ngô Bình biết tu sĩ Phật môn tự độ gọi là A La Hán, đại năng Phật môn độ người gọi là Bồ Tát. Tu hành của A La Hán giống tu sĩ tiên đạo hơn.

Anh chợt nhớ đến Quảng Tế, bèn hỏi: “Vậy đại sư Quảng Tế cũng là Đại A La Hán?”

Quảng Tuệ gật đầu: “Sư huynh có tư chất phi thường, là Đại A La Hán thời kỳ đầu. Xét về thần thông, thực lực của sư huynh Quảng Tế thâm sâu khó lường”.

Ngô Bình hỏi: “A La Hán thì sao?”

Quảng Tuệ đáp: “Khó nói. Có A La Hán không mạnh bằng Tiên Quân, cũng có A La Hán có thể sánh bằng Thiên Tiên. Điều đó tuỳ thuộc tu hành của họ, ví dụ như có A La Hán chuyên tu võ đạo, là La Hán chiến đấu, thực lực khá mạnh”.

Ngô Bình gật đầu: “Chúng ta đi gặp đại sư Liễu Duyên thôi”.

Khi đến tầng ba của động Vạn Phật, Ngô Bình nhìn thấy một vách tường đá trơn nhẵn lõm vào trong, tạo thành một hang động hình người. Trong hang động đá, có một người ngồi thiền đối mặt với tường, lặng im bất động, tựa như đã hoà làm một với vách đá vậy.

Ngô Bình thấy áo cà sa của người này đã hoá thành tro bụi, nên ông ấy để thân mình trần, không mặc quần áo. Làn da ông ấy hệt như đá tảng vậy, chạm vào vừa lạnh vừa cứng.

Quảng Tuệ khẽ thở dài: “Để tránh sát hại người vô tội sau khi Nhập Ma, nên sư tổ Liễu Duyên đã dùng toàn bộ sinh lực để áp chế tâm ma, bây giờ trở nên giống hệt người đá”.

Ngô Bình quan sát một lúc rồi sử dụng Tịnh Thế Thần Quang, đồng thời lấy xá lợi xương Phật ra, mượn sức mạnh trong xương Phật để niệm Đại Phạn Thiền Âm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK