Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Ồ, ngươi còn có đại ca hả?”

Con khỉ: “Đúng, chúng ta đã kết nghĩa, ta xếp thứ ba, thực lực của đại ca ta mạnh hơn ta, anh ấy là một con chim đại bàng cánh vàng”.

Ngô Bình: “Nói vậy thì ba người cùng trấn thủ ở Động Thiên này hả?”

Con khỉ: “Không, ba anh em ta chia nhau thủ ở hai Động Thiên và một phục địa. Ta thủ ở Động Thiên Diệu Hoa, anh hai ta ở Động Thiên Tử Tiêu, còn đại ca thì ở phúc địa Thương Lãng”.

Ngô Bình: “Ba nơi có gần nhau không?”

“Cũng không xa, cho nên nếu có ai dám đến cướp Động Thiên của ta thì đại ca ta sẽ đến giúp ngay”.

Nghe thấy vậy, Ngô Bình thờ ơ nói: “Thế thì đại ca của ngươi đang đến hả?”

Khỉ trắng: “Đúng vậy, nếu ngươi còn không đi thì đại ca ta sẽ đến ngay đó”.

Ngô Bình cười khẩy: “Ta vừa để lộ chút sơ hở, ngươi đã tấn công liền, có tin ta giết ngươi luôn không?”

Khỉ trắng sợ hãi nói: “Ngươi đừng làm vậy, chúng ta không có thâm thù cừu hận, có nhất thiết phải thế không?”

Ngô Bình: “Không muốn chết cũng được thôi, hãy nói cho ta biết đại ca của ngươi có điểm yếu gì không?”

Khỉ trắng tức giận nói: “Ta thà chết cũng không nói, thích giết thì ngươi giết đi!”

Ngô Bình thấy hơi ngạc nhiên, con khỉ trắng này là một con hung thú nhưng lại rất có tình nghĩa, anh gật đầu nói: “Ngươi không nói thì thôi, ta chỉ tình cờ đi qua đây thôi, tạm biệt!”

Dứt lời, anh đang định bỏ đi thì chợt có một người đàn ông xuất hiện bên cạnh, người này có gương mặt quái gở, đôi mắt thì như mắt chim.

Người đàn ông nói: “Anh bạn nán lại đã”.

Nhìn thấy người đó, con khỉ trắng vui mừng gọi: “Đại ca!”

Người đàn ông này chính là con đại bàng cánh vàng, y cười nói: “Tam đệ, quả nhiên ta không nhìn nhầm đệ, đệ sống rất tình nghĩa, đúng là huynh đệ tốt của ta!”

Ngô Bình quan sát con đại bàng cánh vàng đã hoá thành người này rồi hỏi: “Anh gọi tôi lại để trả thù cho nó à?”

Con đại bàng bật cười nói: “Anh bạn hiểu lầm rồi, ban nãy anh đã tha cho tam đệ của tôi, cũng không ép đệ ấy nói chuyện mà đệ ấy không muốn nên tôi thấy anh là người trượng nghĩa”.

Ngô Bình: “Trượng nghĩa gì đâu, chỉ là tôi thấy nó có tình có nghĩa nên không muốn làm khó nó thôi”.

Đại bàng: “Anh bạn, tôi cảm nhận được khí tức nồng mùi dược liệu trên người anh, anh biết luyện đan à?”

Cảnh giới của con đại bàng này rất cao, nó đã là cường giả tầng thứ chín Đạo cảnh rồi, hơn nữa còn có khả năng nhạy bén bẩm sinh, vừa nhìn đã đoán Ngô Bình là một thầy luyện đan.

Ngô Bình cũng không giấu giếm: “Anh cũng tinh mắt đấy, tôi là thầy luyện đan Thất Tử Đỉnh”.

Đại bàng vô cùng kinh ngạc nói: “Không ngờ anh lại giỏi thế, thật vinh hạnh! Xin hỏi quý danh của anh?”

Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình”.

Đại bàng: “Thầy Ngô, tôi đang tu luyện công pháp vô thượng của loài chúng tôi, tên là Phượng Hoàng Thiên Kinh. Hiện giờ, tôi đang muốn đột phá lên thêm một cảnh giới nữa, nhưng dù có cố đến mấy cũng không thành công. Phượng Hoàng Thiên Kinh có viết về một loại đan dược tên là Phượng Hoàng Đan, nếu có nó thì khả năng cao là tôi có thể đột phá”.

Ngô Bình: “Anh định nhờ ta luyện đan cho à?”

Đại bàng: “Đúng vậy, không biết thầy Ngô có thể giúp tôi được không?”

Ngô Bình: “Sao tự nhiên tôi phải giúp anh chứ?”

Đại bàng cánh vàng: “Đương nhiên tôi sẽ trả công cho anh, phúc địa Thương Lãng của tôi là phúc địa cấp một - một

trong những phúc địa tốt nhất ở Tiên Giới Thái Ất, trong đó có vô vàn thiên tài địa bảo! Nếu anh chịu giúp tôi thì tôi sẽ tặng anh phúc địa ấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK