Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi đến cảnh giới Thánh Cách, Ngô Bình tiếp tục ổn định trạng thái này và chuẩn bị cho cảnh giới Thánh Đường sau này sau này.

Ngô Bình cảm thấy việc mở Thánh Đường và việc mở thế giới Linh Đài thực sự giống nhau, chỉ có những khác biệt nhỏ ở bên ngoài mà thôi. Sau này anh mở Thánh Đường thì cũng phải lấy cảnh giới Động Thiên hiện tại làm cơ sở.

"Mình có thể mở thánh đường ở chỗ của Thái Sơ không nhỉ?", trong đầu anh bắt đầu nghĩ tới cách kết hợp phương thức tu luyện tối ưu nhất.

Thế nhưng, anh vừa ngưng tụ ra Thánh Cách thì đột nhiên cảm thấy chột dạ. Anh tự nhủ: "Thánh nhân đại kiếp sắp tới rồi!"

Bất luận là đi con đường tu hành nào, thực lực càng mạnh, càng nghịch thiên thì sẽ gặp phải kiếp nạn càng lớn. Thánh kiếp mà Ngô Bình sắp gặp phải còn đáng sợ hơn tai kiếp Đại La mà Đạo Quân gặp phải. Trong lịch sử, đã có rất nhiều thánh nhân mất mạng vì tai kiếp này.

"Thánh nhân kiếp sắp tới, không biết sẽ kinh khủng cỡ nào. Mình nhất định phải chuẩn bị trước!"

Tuy rằng tư chất của anh nghịch thiên, thực lực có thể so với thần vương! Nhưng càng như vậy, thánh nhân kiếp sẽ càng nguy hiểm. Thậm chí bản thân Ngô Bình cũng không biết tiếp theo sẽ gặp phải tai họa gì .

"Thánh nhân kiếp, có thể khiến mình tạm thời mất đi trí nhớ, thậm chí tu vi. Quá trình này so với luân hồi đại kiếp lúc trước thì càng nguy hiểm hơn", anh tự nhủ: "Mình nhất định phải chuẩn bị thật sớm".

Với tình hình hiện tại, đế quốc Thiên Võ không thể không có anh trấn giữ. Nếu như anh biến mất một thời gian, hoặc là sức mạnh suy yếu thì đế quốc Thiên Võ chắc chắn sẽ gặp phải một số vấn đề trong và ngoài nước. Vì vậy, anh nhất định phải sắp xếp trước. Phải làm sao để ngay cả khi anh vì tai kiếp mà hoá thành tro bụi thì gia đình anh vẫn có thể sống yên bình mà không bị liên luỵ.

"Xem ra, phải giúp những người thân cận của mình gia tăng sức mạnh càng sớm càng tốt”, anh tự nhủ.

Anh đi tìm Đào Như Tuyết, giờ cô là hoàng quý phi trong cung. Ngô Bình chưa đến nhưng những người hầu trong cung đã đến trước để thông báo.

Đào Như Tuyết đang luyện công, khi nghe tin Ngô Bình đến, cô vội vàng ra cửa đón anh. Nhìn thấy anh, cô tức giận nói: "Gặp anh bây giờ thực sự còn khó hơn gặp hoàng đế”.

Ngô Bình không nhịn được cười: "Vậy giờ anh không phải hoàng đế sao?"

Đến cung điện, Ngô Bình nói: "Như Tuyết, một thời gian nữa, anh có thể gặp phải tai kiếp của thánh nhân. Chính anh cũng không thể lường trước được hậu quả của tai kiếp này”.

Đào Như Tuyết sửng sốt: "Vậy em nên làm gì? Anh cần em làm gì?"

Ngô Bình cười nói: "Em không cần sợ, anh tới là để cho em một thứ”, sau đó anh lấy ra bộ giáp tiên Vĩnh Hằng.

Nhìn thấy bộ giáp tuyệt đẹp, Đào Như Tuyết cười nói: "Bộ giáp này khí tức rất mạnh mẽ, anh muốn tặng cho em sao?"

Ngô Bình đáp: "Mặc nó vào, em có thể có sức mạnh ngang cấp Đạo Tổ. Khi anh không ở đây, nếu đế quốc Thiên Võ xảy ra vấn đề, em có thể mặc chiếc áo giáp này và hành động để giải quyết rắc rối”.

Nụ cười trên môi Đào Như Tuyết dần biến mất: "Huyền Bình, nghiêm trọng đến vậy sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK