Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiểu một cách đơn giản là anh càng bị đánh thì càng khoẻ, nhưng một trăm loại chú pháp này không hề dễ luyện một chút nào. Ví dụ như chú pháp đầu tiên, khi tu luyện rất khó tập trung tinh thần. May mà Ngô Bình có nhiều tài năng cùng nền tảng vững chắc nên chưa tới nửa tiếng, anh đã luyện xong.

Tiếp đến chú pháp thứ hai, thứ ba. Tới sáng sớm ngày hôm sau thì anh đã tu luyện xong 37 chú pháp. Các chú pháp này khiến cơ thể anh đã hoàn toàn khác trước, chúng có lực phản rất mạnh với thương tích, thậm chí còn miễn dịch.

Hôm nay, Ngô Bình sẽ đến Hoàng Ngọc Tông thử xem có thể được chọn làm đệ tử hay không, nếu thành công thì sau này anh sẽ có tài nguyên miễn phí để sử dụng.

Có cả đống người đang xếp hàng trước cổng của Hoàng Ngọc Tông, Ngô Bình hỏi thăm mới biết phí đăng ký là mười nghìn lạng vàng. Nhưng phải đến 90 phần trăm số người đăng ký đều tạch, chỉ có một số ít là được chọn làm đệ tử.

Ngô Bình cũng xếp hàng, sau gần hai tiếng chờ đợi thì mới đến lượt anh. Anh vừa đi vào thì chợt có một người ở cạnh đó lao ra rồi chen lên trước mặt anh, sau đó ném ngân phiếu ra rồi nói: “Tôi”.

Ngô Bình nổi giận, anh là một người rất tuân thủ quy tắc, vì thế đã tóm cổ tên đó rồi quẳng hắn sang một bên.

Vèo!

Tên đó bị ném xa vài trăm mét rồi ngã mạnh xuống đất, sống dở chết dở.

Ném tên đó đi xong, Ngô Bình đưa ngân phiếu cho người phụ trách rồi nhận một thẻ bài, người phụ trách nói: “Ra sau kiểm tra”.

Anh cầm thẻ bài rồi đi qua một con đường, sau đó tới một đại sảnh, ở đây có một nhóm người đang xếp hàng chờ kiểm tra. Thứ dùng để kiểm tra là một cổng vòm màu vàng, người vào kiểm tra sẽ đi qua cái cổng ấy rồi được một tia sáng quét toàn thân, sau đó đứng trước một cái gương ở bên cạnh để xem thông tin quét được.

Ngô Bình nhìn một lúc thì thấy có một cái bảng gần đó có giới thiệu về bài kiểm tra này. Thì ra, cái cổng vòm kia có tên là công kiểm tra thiên bẩm. Bất kỳ ai đi qua, nó cũng có thể đánh giá được người ấy có thiên bẩm hay không. Cái cổng này chia thiên bẩm của tu sĩ thành các cấp như bất nhập phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và siêu phẩm.

Hầu hết mọi người đi qua đều nhận được kết quả là bất nhập phẩm, thi thoảng mới có một tu sĩ hạ phẩm, còn trung phẩm thì từ lúc Ngô Bình vào đây chưa thấy có ai cả.

Loáng cái đã đến lượt anh, anh cũng bước chầm chậm qua cánh cổng ấy như bao người khác. Khi anh vừa đi xuyên qua, cánh cổng đã phát sáng rất mạnh, cạnh đó còn bốc lên ngọn lửa màu tím, tu sĩ phụ trách kiểm tra này giật bắn mình rồi vội né đi.

Nhưng cánh cổng chỉ bốc lên ngọn lửa vậy thôi chứ không có gì thay đổi, tuy nhiên khi người phụ trách nhìn thấy kết quả hiện thị trên gương thì đã phải sững sờ.

Vì trên đó xuất hiện hai chữ: Thánh phẩm!

Người đó ngẩn ngơ mất mấy giây rồi kéo Ngô Bình lại, tươi cười nói: “Mời đi theo tôi!”

Ngô Bình bị người đó lôi kéo thì thấy khó chịu, anh đi một đoạn rồi vùng tay ra hỏi: “Anh định dẫn tôi đi đâu?”

Người kia cười nói: “Đi gặp tông chủ”.

Ngô Bình tò mò nói: “Tôi mới kiểm tra có một vòng mà đã được gặp tông chủ rồi à?”

Người kia vội nói: “Tôi tự giới thiệu, tôi là Phạm Chí - người phụ trách kiểm tra. Tông chủ có lệnh, nếu có tu sĩ cấp siêu phẩm xuất hiện thì phải dẫn đến gặp người ngay”.

Ngô Bình: “Cấp thánh phẩm ban nãy là thuộc siêu phẩm à?”

Phạm Chí cười nói: “Đúng, siêu phẩm chia thành các cấp nhỏ là ngọc phẩm, thánh phẩm và thiên phẩm. Cậu là cấp thánh phẩm, vậy là thiên tài rồi đấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK