Tới tầng sáu, số lượng đan dược ít đi khá nhiều, chỉ có hơn hai mươi loại. Ngô Bình đảo một vòng, ưng ý một viên đan dược tên là Ngũ Giáp Thần Đan được bao bọc bởi Ngũ Trọng thần quang phù văn. Dùng loại đan này là có thể sở hữu hàng phòng ngự Ngũ Trọng trong cơ thể, nếu gặp vấn đề trong lúc tu luyện, hàng phòng ngự được khởi động, từ đó có thể ngăn chặn hiệu quả tiêu cực.
Khỏi cần nghi ngờ gì, muốn luyện chế được loại đan dược này vô cùng khó khăn. Sau khi xem qua dược liệu, Ngô Bình cảm thấy có lẽ mình cũng luyện chế được, bèn nói: “Cô gái, tôi lấy cả viên đan này nữa”.
Ngũ Giáp Thần Đan tuy là đan dược bậc hai, nhưng giá bán lên đến một trăm hai mươi nghìn Thần Vương tệ.
Cô gái hỏi: “Thưa anh, Ngũ Giáp Thần Đan là loại đan mà giai đoạn Thần Vương mới dùng được, anh mua cho ai thế?”
Ngô Bình đáp: “Tặng bạn bè”.
Cô gái mỉm cười: “Anh thật hào phóng. Tầng bảy vẫn còn sáu loại đan dược khác, anh có muốn xem không?”
Ngô Bình đáp: “Tất nhiên là muốn”.
Hai người tới tầng bảy, không gian nơi này còn nhỏ hơn, chỉ bày bán sáu loại đan dược, lần lượt đặt trong những chiếc lồng thủy tinh. Vừa tiến vào, Ngô Bình đã chú ý tới một viên đan đang tỏa ra vô số hào quang, dường như được liên kết với chiều không gian khác.
Anh liếc mắt nhìn qua, đan dược này có tên là Thiên Duy Thần Đan, sau khi uống vào sẽ sở hữu sức mạnh kết nối cùng ba nghìn chiều không gian, nhờ đó mà tôi luyện hình hài cùng tinh thần.
Thấy Ngô Bình chú ý tới Thiên Duy Thần Đan, cô gái nói: “Loại đan này do một nhân vật tầm cỡ luyện chế, cả thiên hạ chỉ có một viên duy nhất. Tiếc rằng nó chỉ là đan dược bậc bốn, nếu không giá bán sẽ cao hơn hiện tại nhiều lần”.
Ngô Bình liếc mắt nhìn, giá bán lên đến bốn trăm năm mươi nghìn Thần Vương tệ. Anh điềm tĩnh nói: “Tôi lấy nó”.
Sau cùng, anh trả sáu trăm năm mươi sáu nghìn Thần Vương tệ, cô gái bỏ bớt số lẻ cho anh, chỉ cần sáu trăm nghìn Thần Vương tệ.
Khi thanh toán, cô gái mỉm cười: “Tôi họ Hoàng, Hoàng Y Đình”.
Ngô Bình hỏi: “Cô là người nhà họ Hoàng?”
Hoàng Y Đình mỉm cười: “Cha tôi là bàng chi của nhà họ Hoàng”.
Ngô Bình hỏi: “Vậy cô có biết Hoàng Thiên Cầm không?”
Hoàng Y Đình tỏ ra bất ngờ: “Anh quen với cô Thiên Cầm ư?”
Ngô Bình bật cười: “Quen chứ. Tôi biết chút đan đạo, cô ấy từng hỏi thăm tôi về một loại đan dược”.
Hoàng Y Đình gật đầu: “Chẳng trách. Cô tôi sắp đột phá, cần dùng đến đan dược”.
Ngô Bình nói: “Tôi đã tìm thấy loại đan dược mà cô ấy cần, nhưng hiện giờ không liên lạc được”.
Hoàng Y Đình đáp: “Thật sao? Để tôi đi nghe ngóng, hôm nào anh có thời gian hãy đến Linh Phong Đan lâu một chuyến, tôi sẽ nói với anh về tin tức của cô tôi”.
Ngô Bình đáp: “Vậy thì đa tạ cô”.
Quay về tầng một, Ngô Bình mua thêm một vài dược liệu rồi mới cáo từ.