Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửa hàng này có tên là Bách Lý, rất nhiều khác đến mua dược liệu, chắc việc kinh doanh cũng khá khấm.

Ngô Bình xuống xe, còn Quỷ Tiểu Anh đi tìm chỗ đỗ xe.

Anh không chờ mà đi vào tầng một của cửa hàng luôn, ở đây chủ yếu là dược liệu bình thường, không thấy có linh dược, mà người đến tầng này cũng chỉ mua dược liệu bình thường.

Hầu hết mọi người không có tiền mua đan dược nên đành mua ít dược liệu bình thường về ăn, sau đó được đến đâu thì được.

Ngô Bình đi dạo một vòng thì Quỷ Tiểu Anh cũng bước vào, sau đó cả hai lên tầng hai.

Có hai nhân viên bán hàng ở tầng này, thấy Ngô Bình đi lên, một trong số đó tiến tới chào hỏi: “Công tử, anh muốn mua dược liệu gì ạ?”

Ngô Bình: “Dược liệu từ cấp bốn trở lên ở tầng mấy?”

Người kia sáng mắt lên, Ngô Bình nói vậy thì chứng tỏ anh có thực lực mua được: “Tiên sinh, ở tầng bốn ạ, mời anh đi lối này”.

Ngô Bình và Quỷ Tiểu Anh đi theo người đó lên tầng bốn, tuy tầng này rất rộng, nhưng lại bày rất ít dược liệu, cách vài mét mới có một kệ hàng.

Trên mỗi kệ có một cây dược liệu, có linh dược cấp bốn, cũng có cấp năm, cao nhất thì là cấp sáu.

Ngô Bình tiến lại gần xem giá thì thấy các dược liệu cấp bốn đều trên chục nghìn tiền Tiên, cao cấp hơn một chút thì cả trăm nghìn.

Anh đã nghĩ ra loại đan dược mình muốn luyện chế rồi, đó là Đại Duy Đan. Uống nó vào rồi thì sinh linh ở vũ trụ phụ cũng có thể sống ở vũ trụ duy độ cao, ví dụ như Thái Ất Tiên Giới. Anh muốn luyện chế đan dược này vì để đưa người thân của mình đến đây định cư.

Anh đã chọn hơn 30 loại dược liệu ở tầng này, hết tổng cộng hơn bốn triệu tiền Tiên.

Thấy Ngô Bình mua nhiều như vậy, người nhân viên bán hàng vui như mở cờ trong bụng: “Công tử có muốn lên trên xem tiếp không ạ?”

Ngô Bình hỏi: “Bên trên là dược liệu gì?”

“Là linh dược tốt nhất của cửa hàng chúng tôi, nhiều loại chỉ ở Động Thiên hay phúc địa mới có”.

Ngô Bình nổi hứng: “Để tôi lên xem”.

Dứt lời, người kia đã dẫn Ngô Bình và Quỷ Tiểu Anh lên tầng năm. Nhưng khi họ đi hết cầu thang thì có một nhân viên bán hàng khác ở đây, thấy đồng nghiệp của mình vớ được khách sộp, tên đó ghen tỵ rồi nói: “Thưa công tử, tôi phụ trách ở trên này, để tôi dẫn đường cho anh”.

Nghe thấy thế, người nhân viên đang dẫn đường cho Ngô Bình cuống lên nói: “Ai bảo trên này do anh phụ trách? Chưởng quỹ nói thế bao giờ hả?”

Tên nhân viên xấu tính cười lạnh nói: “Anh đến đây đã lâu nhưng đã được lên tầng năm mấy lần? Chắc chưa nổi ba lần nhỉ? Còn tôi thì lên liên tục đấy”.

Nghe thấy thế, người kia đỏ mắt rồi không biết phản bác thế nào.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Tôi chỉ xem qua thôi, cứ để anh bạn này dẫn đường cho tôi”.

Người kia mừng rỡ rồi liên tục nói cảm ơn Ngô Bình.

Tên nhân viên ở tầng năm thì tỏ vẻ khó chịu, nhưng Ngô Bình là khách sộp nên hắn không dám vớ vẩn nên đành tránh sang một bên.

Lên tầng năm rồi, Ngô Bình thấy quả nhiên dược liệu ở đây nhiều hơn, chất lượng cũng cao hơn, vì có linh dược cấp tám, chín hay thậm chí cấp mười.

Vì có tiền nên anh bắt đầu chọn dược liệu, sau đó dặn cậu nhân viên ghi nhớ những loại mà mình muốn mua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK