Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình cất đan dược vào trong bình, một long vệ đi vào bẩm báo: “Long chủ, đây là một cuốn sách đang được bán với giá rất cao ở bên ngoài, thuộc hạ thấy rất hay nên mua một quyển”.

Ngô Bình mở sách ra thì thấy mặt đầu là giấy trắng, sau đó là một hàng chữ được in rất cẩu thả.

“Trong đây có tên của 237 người nhân vật lớn của dòng tộc Lý Thị và được phân chia rõ ràng, có nó rồi, người sẽ biết cần phải lấy lòng ai”.

Thấy thế, Ngô Bình cười nói: “Người viết cuốn sách này chắc không phải người bình thường, khả năng cao cũng có tên trong sách”.

Anh giở sang trang thứ hai thì phát hiện các nhân vật lớn ở đây được chia thành các tầng lớp như chính phủ, thương nhân, người giang hồ và cao thủ tu chân.

Ngô Bình giở hết năm hàng phân loại này nhưng cũng không thấy tên của mình đâu, xem ra nếu người viết cuốn sách này không quên anh thì là cố ý không viết.

Lý Dư nói: “Chủ nhân là đại gia của Vân Đông và cả nước, tiền bạc không đếm xuể, vậy mà không có tên trong bảng thương nhân, trong khi bảng này chỉ có 50 người”.

Ngô Bình cười nói: “Mấy người thử xem, các thương nhân có số có má ở đây cần gì nhất?”

Long vệ đáp: “Hầu hết thương nhân không phải người tu hành nên sẽ muốn được sống lâu, sức khoẻ tốt và kinh doanh phát đạt”.

Ngô Bình gật đầu: “Họ đã được ghi tên vào đây thì chứng tỏ là kinh doanh rất lớn, vì thế thứ họ cần nhất sẽ là tuổi thọ và sức khoẻ. Lý Dư, cậu hay đến chào hỏi 50 người theo danh sách này rồi tặng cho họ mỗi người một viên Sinh Mệnh Đan”.

Lý Dư biết Sinh Mệnh Đan rất quý nên nói: “Chủ nhân, mình tặng không cho họ ạ?”

Ngô Bình: “Ừm, tặng không thôi. Sau đó, cậu hãy bảo với họ, tôi đang có một loại đan dược cao cấp hơn là Trường Sinh Đan, nếu ai muốn thì phải bỏ tiền ra mua”.

Lý Dư gật đầu: “Vâng, tôi đi ngay”.

Ngô Bình lại giở tiếp sang bảng các nhân vật trong giang hồ, họ đều là các anh hùng ở một phương, nắm giữ trật tự thế giới.

Ngô Bình lấy một khúc gỗ ra rồi tung một quyền lên mặt gỗ, sau đó anh lấy thêm 20 khúc gỗ nữa ra rồi lặp lại hành động tương tự, cuối cùng sai long vệ mang đến tặng cho 20 nhân vật lớn trong giang hồ kia.

Xong xuôi, anh mới về đi nghỉ.

Lý Triệu Dân có khối tài sản khổng lồ trong nước, ước tính đã hơn 300 tỷ, năm nay ông ấy đã 89 tuổi, sang năm là 90 tuổi rồi.

Con người sống đến 90 tuổi thì tuổi thọ cũng không còn bao nhiêu nữa, vì thế mấy năm qua, ông ấy luôn đau đáu tìm linh dược kéo dài tuổi thọ, tuy đã tốn không ít tiền và gặp được nhiều cao nhân, nhưng hiệu quả vẫn không cao.

Thật ra ông ấy đã gặp khá nhiều cao nhân rồi, nhưng những người đó không định đưa linh dược thật cho ông ấy, vì nếu Lý Triệu Dân được trường sinh bất lão rồi thì sao họ kiếm tiền từ ông ấy được nữa?

Vì thế, thuốc mà Lý Triệu Dân dùng chỉ có tác dụng trong một thời gian ngắn, khi một tuần khi một tháng, sau đó cơ thể ông ấy lại quay lại dáng vẻ già nua trước đó.

Lý Triệu Dân đứng thứ nhất trong danh sách, ông ấy rất mong chờ đại hội dòng tộc này, vì hi vọng sẽ gặp được một tiên nhân thật sự, sau đó xin được một viên thuốc Sinh Mệnh.

Lúc này, Lý Triệu Dân đang ở trong một căn lều sang trọng, bên trong có ti vi, điều hoà thậm chí còn có phòng nghỉ, bên ngoài thì cơ hơn chục người hầu kẻ hạ.

Bây giờ, ông ấy đang uống thuốc, loại thuốc này tốn của ông ấy 1.5 tỷ. Nghe nói có thể làm giảm lão hoá, ông ấy đã uống ba tuần rồi, tuy có hiệu quả nhưng không rõ rệt cho lắm.


Đột nhiên, quản gia đi vào rồi nói: “Lão gia, bên ngoài có người xin gặp ạ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK