Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Chu Tiểu Hắc đi, Ngô Bình hỏi: "Tôi thấy cô điềm tĩnh vững vàng, không giống những cô gái bình thường, chắc bất đắc dĩ mới phải lưu lạc chốn này".

Cô gái: "Tôi tên là Diệp Băng Hi, bố tôi từng là trưởng lão của Sơn Hà Tông, sau đó bị một vị trưởng lão khác trong tông môn hãm hại, chết oan uổng. Từ đó, gia tộc suy tàn, tôi cũng bị kẻ thù bán vào vũ quán".

Ngô Bình: "Thân thế của cô Diệp khổ sở như vậy, tôi đã biết chuyện thì sẽ giúp cô tới cùng".

Một lát sau, Chu Tiểu Hắc quay lại, anh ta ủ dột nói: "Thưa công tử, bên vũ quán nói là cậu chủ Thanh đã nói không ai được chuộc cô Diệp đi".

Ngô Bình: "Cậu chủ Thanh này là ai?"

Diệp Băng Hi tức giận nói: "Hắn tên Thanh Nguyên Phi, con trai của trưởng lão Thanh Lập đã hại chết bố tôi. Thanh Nguyên Phi vẫn luôn có ý đồ với tôi, chính hắn đã bán tôi đến vũ quán. Hắn còn nói nếu tôi thuận theo hắn thì sẽ được rời khỏi đây".

Ngô Bình: "Kẻ này tham lam thật, rõ ràng có cơ hội ép buộc, nhưng cứ muốn cô phải tự nguyện theo hắn".

Diệp Băng Hi nghiến răng: "Dù tôi có chết cũng sẽ không khuất phục trước hắn!"

Ngô Bình nói: "Tôi đã hứa giúp cô thì chắc chắn sẽ dẫn cô rời khỏi đây".

Diệp Băng Hi nói: "Thưa công tử, nếu anh đưa tôi đi sẽ chọc giận Thanh Nguyên Phi".

Ngô Bình thản nhiên nói: "Không sao, trong mắt tôi, hắn chỉ là một con kiến hôi mà thôi".

Anh tiếp tục ăn uống xem múa, ăn xong thì bảo Chu Tiểu Hắc thanh toán, định dẫn Diệp Băng Hi đi luôn.

Ra khỏi cửa quán, hai tu sĩ đã cản đường, trầm giọng nói nói: "Anh có thể đi, Diệp Băng Hi phải ở lại!"

Ngô Bình: "Lăn đi chỗ khác!"

Dứt lời, hai người bỗng cuộn mình tròn như quả bóng rồi lăn sang hai bên thật.

Đôi mắt long lanh của Diệp Băng Hi trợn tròn, thủ đoạn gì hay thế?

Ngô Bình cười nói: "Cô Diệp, thoát khỏi chỗ này cô có dự định gì không? Muốn rời khỏi nơi này hay tiếp tục ở lại?"

Diệp Băng Hi nghiến răng: "Tôi muốn tu hành, trả thù cho bố!"

Ngô Bình gật đầu: "Có chí khí. Giúp người phải giúp tới cùng, tiễn phật tiễn đến Tây Thiên. Thế này đi, tôi cho cô một cơ hội để trở thành kẻ mạnh, nhưng quá trình sẽ hơi đau đớn, cô có bằng lòng chịu đựng không?"

Diệp Băng Hi cả kinh: "Có thể khiến tôi trở nên mạnh mẽ sao?"

Ngô Bình: "Đúng vậy. Tôi có thể biến cô thành người mạnh hơn cả Sơn Hà Tông. Đương nhiên, sau đó thì cô sẽ là người của tôi, trung thành với tôi trọn đời".

Diệp Băng Hi chỉ suy nghĩ một lát rồi gật đầu thật mạnh: "Tôi bằng lòng!"

Ngô Bình phất tay, Diệp Băng Hi được đưa vào sào huyệt tà ma. Tố chất của Diệp Băng Hi rất bình thường, tu vi cũng rất thấp, muốn bồi dưỡng cô ta thành kẻ mạnh trong tu hành là việc rất khó. Nhưng anh đang muốn thử nghiệm hiệu quả của sào huyệt tà ma đối với người thường như thế nào.

Diệp Băng Hi vừa vào trong đã bị vô số sợi tơ cắm vào cơ thể, những sợi tơ này kết nối tủy xương và kinh lạc của cô ta, đau đớn đến nỗi khiến cô ta phải kêu lên, nhưng cô ta lại không xin tha.

Lúc này, một tia ánh sáng đáp xuống, chính là Thanh Nguyên Phi kia, vốn dĩ hắn đang điên tiết, tới tìm Ngô Bình để gây sự. Nhưng lúc hắn nhìn thấy Ngô Bình, lập tức cảm nhận được khí tức khủng bố từ anh.

Hắn run rẩy, vội tươi cười: "Vị công tử này, nghe nói anh nhìn trúng Diệp Băng Hi, anh thích thì cứ dẫn người đi đi ạ".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK