Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thoáng chốc đã sang ngày hôm sau, sáng sớm Ngô Bình đi xem nhà với Giang Sơ Nhan, cuối cùng anh chọn một căn biệt thự trong núi có phong cảnh tuyệt đẹp, tiêu tốn hơn năm trăm bảy mươi triệu tiền Tiên.

Biệt thự kiểu này đã thuộc hàng đầu trong toàn thị trấn nhỏ. Đương nhiên cũng có những căn nhà đắt tiền hơn căn nhà này, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Ngô Bình vẫn chọn căn nhà này, anh nghĩ người nhà sống ở đây không nên quá phách lối mà cũng không thể quá khiêm tốn, căn nhà này là thích hợp.

Mua nhà xong, Ngô Bình lập tức quay về Nguyên Thủy Hạ Cảnh, đưa hết người nhà đến nơi ở mới.

Vừa sắp xếp xong mọi chuyện đã có người báo, nói là vài danh nhân và quý tộc địa phương đến thăm, quả nhiên sau khi biết tin Ngô Bình là một thầy luyện đan, những người này đều đến nhờ anh luyện chế đan dược. Anh đã chuẩn bị trước nên tặng đan dược đã luyện chế trước đó cho họ, mọi người đều cảm động rơi nước mắt.

Hai ngày liên tục Ngô Bình đều luyện chế đan dược cho các thương nhân và quý tộc giàu có ở địa phương, làm quen với không ít người có máu mặt ở bản địa.

Chỉ vài ngày ngắn ngủi, Ngô bình đã làm quen với người ở đây.

Bảy ngày sau, Ngô Bình và Giang Sơ Nhan lại quay về Nguyên Thủy Sơn, bắt tay vào lập ra Viện Đan Đạo.

Viện Đan Đạo do Ngô Bình thành lập, Ngô Bình đã mua đủ số dược liệu cho đan dược mà Giang Sơ Nhan đặt mua trước đó, thế là anh dốc sức luyện chế nó, tạo ra công việc kinh doanh đầu tiên của Viện Đan Đạo.

Với đơn đặt hàng này, Viện Đan Đạo không chỉ có giá cả thấp hơn Nguyên Thủy Thượng Phủ rất nhiều, mà chất lượng cũng cao hơn, cơ bản đều là đan dược bậc một, thậm chí là đan dược thượng phẩm.

Muốn lập ra Viện Đan Đạo thì Ngô Bình cũng cần một nhóm thầy luyện đan. Nguyên Thủy Sơn cấp một nhóm thầy luyện đan cho anh, Ngô Bình bắt đầu bắt tay vào việc đào tạo.

Để các thầy luyện đan khác nhau chuyên môn luyện chế một loại đan dược nào đó.

Thoáng chốc lại thêm năm ngày nữa trôi qua, cuối cùng Viện Đan Đạo cũng chính thức thành lập, cùng lúc đó các thế lực lớn nhỏ của Nguyên Thủy Sơn, thậm chí cả hoàng triều Nguyên Thủy đều lần lượt đặt mua đan dược.

Ngô Bình đáp ứng không xuể, các đơn đặt hàng mà anh nhận được đa phần không thể làm hết, anh chỉ có thể liên tục luyện chế đan dược mỗi ngày, sử dụng chiếc hồ lô Vạn Hóa Thần để sao chép đan dược.

Chỉ trong vòng nửa tháng, tổng số lượng đơn đặt hàng đan dược mà Viện Đan Đạo nhận đã hơn mười tỷ tiền Đại Đạo, đây là chưa tính những đan dược mà Giang Sơ Nhan đã mua.

Không chỉ thế, các thế lực ngoài Nguyên Thủy Sơn cũng lần lượt bảo người đến mua.

Một tháng sau, Ngô Bình đã đào tạo ra mấy trăm thầy luyện đan, mỗi một thầy luyện đan chỉ luyện chế hai ba loại đan dược, quen tay hay việc, hơn nữa còn được Ngô Bình chỉ dạy, họ cơ bản đều có thể luyện chế ra đan dược bậc một, bậc hai, có vài người có thiên phú tốt, thậm chí có thể luyện chế ra đan dược cực phẩm.

Hôm nay, Ngô Bình vừa chỉ bảo cho mấy thầy luyện đan xong thì Giang Sơ Nhan đã vội vàng đến tìm anh với vẻ mặt rất khó coi: “Công tử, có thể Nguyên Thủy Sơn đã hối hận”.

Ngô Bình hơi thắc mắc: “Hối hận chuyện gì?”

Giang Sơ Nhan: “Hai viện bốn tông cùng đưa ra yêu cầu, cướp đi tư cách quản lý viện Đan Đạo của anh, họ còn yêu cầu được nhận đan dược miễn phí từ viện Đan Đạo nữa”.

Ngô Bình nghe xong thì bất giác cười khẩy: “Tôi vừa mới bồi dưỡng cho các thầy luyện đan xong thì đám người này đã chạy đến hái quả rồi, thật không có chút kiên nhẫn nào”.

Giang Sơ Nhan thở dài, nói: “Bọn họ là một đám ngu, nếu không nhờ công tử ra mặt thì chẳng ai có khả năng sáng lập ra viện Đan Đạo. Hơn nữa, nếu viện Đan Đạo mà không có công

tử thì chẳng đáng giá một xu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK