Giết hai con quái vật xong, Ngô Bình nhíu mày, anh cảm thấy quái vật hình người ở đây có thực lực không kém gì tu sĩ Bán Thần của nước Mễ. Không biết có bao nhiêu con quái vật ở cái nơi này nữa?
Ngô Bình phủi tay rồi đi về phía một hang động gần đó, bên ngoài có một tảng đá lớn. Anh xê tảng đá sang một bên thì nhìn thấy có 11 đứa trẻ đang ngồi co ro bên trong, cả trai cả gái đều khoảng từ ba đến năm tuổi.
Ngô Bình đi vào châm nến lên rồi nói: “Các cháu đừng sợ, chú là người tốt đến cứu các cháu”.
Nói rồi, anh lấy đồ ăn vặt và nước trong nhẫn trữ đồ ra rồi đưa cho bọn trẻ.
Bọn trẻ đến đây đã hơn nửa tháng rồi, mỗi ngày đều có một đứa bị ông lão trông rất đáng sợ bắt đi nên chúng luôn sống trong lo lắng, thấp thỏm.
Hôm nay chợt nhìn thấy một chú hiền lành, bọn trẻ như nhìn thấy thiên sứ, cảm giác sợ hãi cũng tan biến.
Chờ bọn trẻ ăn no xong, Ngô Bình mới nói: “Chú đưa các cháu đến một nơi an toàn nhé, đừng sợ”.
Lũ trẻ gật đầu, vì thế Ngô Bình đã đưa tất cả vào trong một căn nhà đơn giản ở không gian Hắc Thiên.
Vừa làm xong thì anh nghe thấy có tiếng quái vật ở bên ngoài, anh cười lạnh một tiếng rồi đi ra. Quả nhiên, lại có ba con quái vật xuất hiện, đôi mắt đỏ lừ của chúng đang lườm Ngô Bình.
Anh lạnh giọng nói: “Chúng mày không phải đối thủ của tao đâu, gọi đại ca bọn mày đến đây”.
Dứt lời, anh thi triển Sát Long Ấn, một ấn quang xuất hiện rồi che phủ trên đỉnh đầu đám quái vật.
Một con ngẩn ra, ngay sau đó toàn thân đã nổ tung.
Hai con khác thấy thế thì sợ hãi rồi quay đầu bỏ chạy.
Ngô Bình không đuổi theo, vì anh biết đại ca của chúng nó sẽ quay lại báo thù nhanh thôi.
Ngô Bình đi vào hang động rồi ngồi xếp bằng xuống, có lẽ sẽ có một trận ác chiến nên anh quyết định sẽ luyện thành Thiên Tinh Sát Quyền luôn.
Thiên Tinh Sát Quyền mượn sức mạnh của sao trời để taoh ra uy lực, công pháp này có năm thức là Tinh Huy, Tinh Kích, Tinh Tịch, Tinh Lạc và Tinh Nguyên.
Trước kia, thực lực của Ngô Bình có hạn nên chỉ luyện được đến Tinh Kích, nhưng giờ anh có thể luyện ba thức còn lại rồi.
Sau khi có linh lạc và thần lạc, thể chất và tinh thần của Ngô Bình đã mạnh hơn nhiều, loáng cái anh đã luyện xong ba thức cuối, sau đó dùng chúng để nghiên cứu pháp thuật và tất sát kỹ.
Truyền thừa của tiên điện Thiên Võ đã giúp anh mở mang rất nhiều, vì thế anh có thể tìm thấy đầu mối nhanh chóng và sáng tạo ra một môn sát thuật có tên là Thiên Tinh Sát!
Sau khi luyện thành Thiên Tinh Sát, Ngô Bình đang định tập thử thêm vài lần thì lại có tiếng động ở bên ngoài hang, một giọng nói như tiếng kim loại ma sát vào nhau vang lên: “Người ở bên trong mau ra đây chịu chết”.
Ngô Bình nghe thấy giọng nói đó giống tiếng ở triều Đường, anh đã gặp nhiều người thượng cổ nên cũng có chút hiểu biết về chất giọng của các triều đại.
Anh đi ra ngoài thì nhìn thấy có một con quái vật hình người đang đứng ở đó, nó mặc quần áo, nhưng bộ quần áo rách nát lắm rồi.