Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhan Bình Triều cười khổ: “Chỉ có người may mắn mới có được hoàng khí, sao tôi dám ảo tưởng vậy được? Nhưng nếu tôi có thể nói bí mật này cho những người như cậu Ngô thì sẽ có kết cục tốt. Tôi mong sau này cậu Ngô sẽ trở thành nhân vật tầm cỡ, đừng quên tôi”.

Ngô Bình nhìn chằm chằm anh ta, nửa tin nửa ngờ với lời nói của anh ta. Nhưng Nhan Bình Triều lại lấy một tấm bản đồ ra, trong đó gồm một phần lãnh thổ của Đại Hạ và nước Tống, trên đó có mười hai điểm được đánh dấu.

Nhan Bình Triều: “Mười hai điểm này là nơi Đào Sơn từng xuất hiện trước đó. Cậu có để ý thấy nếu cậu nối những điểm xuất hiện này thì nó sẽ trở thành một đường cong rất mượt mà. Hơn nữa, khoảng cách xuất hiện giữa các điểm cũng bằng nhau. Thế nên tôi đoán tiếp theo lần Đào Sơn xuất hiện tiếp theo chắc là ở đây”.

Anh ta chỉ vào một điểm trên bản đồ, Ngô Bình nhìn qua, điểm đó nằm ngay trong một khu rừng nguyên sinh ở biên giới giữa nước Tống và Đại Hạ.

“Quỹ đạo của Đào Sơn dễ bị phát hiện như vậy, chắc cũng có rất nhiều đoán được”, cậu nói.

Nhan Bình Triều lắc đầu: “Không, rất ít người biết và nhìn thấy Đào Sơn. Mỗi lần Đào Sơn xuất hiện, chỉ có mười hai người trên thế giới có thể nhìn thấy. Khi đó, hoàng đế bệ hạ là một trong những người có thể nhìn thấy Đào Sơn”.

Ngô Bình khá ngạc nhiên: “Chỉ có mười mấy người có thể nhìn thấy Đào Sơn?”

Nhan Bình Triều: “Đúng thế, nghe nói ai nhìn thấy Đào Sơn thì sẽ có được cơ duyên. Cơ duyên này có mười hai phần, mỗi lần đưa ra một cơ hội thì sẽ mất đi một cơ hội. Cuối cùng, chỉ có mười hai người có được cơ hội này có thể vào thăm dò Đào Sơn”.

“Mười hai người đều có thu hoạch?”

“Vậy thì tôi không rõ, dù sao bọn tôi biết khá ít về chuyện bí mật này”.

Ngô Bình gật đầu, sau đó cậu về biệt thự Hoàng Long. Lúc này Hàn Băng Nghiên, Âu Dương Chí Viễn đều ở đó.

Ngô Đại Hưng không có việc gì, chỉ bị thương ngoài da, nghỉ ngơi vài ngày là được.

Nghiêm Lãnh Thạch và Liễu Kim Long mặt đầy sát khí, Ngô Bình vừa đến, Nghiêm Lãnh Thạch nói: “Chủ nhân, mọi thứ đã xong, có thể ra tay bất cứ lúc nào”.

“Đã điều tra kỹ rồi?”, Ngô Bình hỏi.

Nghiêm Lãnh Thạch: “Có bảy thế lực tham gia vào việc đối đầu với chủ nhân lần này, trong đó có năm thế lực là các gia tộc quyền thế ở địa phương, hai thế lực là các tập đoàn tài chính tương đối có tầm ảnh hưởng”.

Ngô Bình: “Tối nay chúng ta sẽ tiêu diệt hết toàn bộ bảy gia tộc này và đuổi chúng ra khỏi Trung Châu. Ngoài ra, tất cả những kẻ chủ mưu liên quan cũng sẽ bị tiêu diệt. Toàn bộ tài sản của bảy gia tộc sẽ đưa vào quỹ từ thiện dành cho người dân Trung Châu”.

Liễu Kim Long: “Lấy của dân mà dùng cho dân thì tốt quá”.

Những chuyện này không cần Ngô Bình phải đích thân ra tay, sau khi dặn dò một lượt, cậu cùng Hàn Băng Nghiên ở nhà vừa chờ tin tức vừa luyện đan dược.

Trong năm loại đan dược mà cậu cung cấp có một loại tên là Phi Long Bảo Tương Đan, đan dược này có thể giúp các tu sĩ thay đổi khí cơ, giúp cơ thể càng được trời đất, thiên nhiên ủng hộ.

Có một số người vừa sinh ra đã là con cưng của trời, làm chuyện gì cũng suôn sẻ, may mắn. Thể chất của những người đó dễ quy tụ khí tức có lợi trong trời đất hơn, nhờ đó mà con đường tu hành cũng thuận lợi hơn.

Loại đan dược này còn hiếm hơn cả loại thứ nhất Cửu Chuyển Thiên Tâm đan, có công hiệu nghịch thiên cãi mệnh. Đấy là loại đan dược quý hiếm mà có tiền cũng khó mua được. Nếu không phải Ngô Bình có đan phổ thì cũng khó luyện được loại đan dược này.

Ngô Bình tìm đủ đan dược và bắt đầu luyện Phi Long Bảo Tương đan. Loại đan này dùng một loại dược liệu rất quý đó là cỏ Phi Long. Loại thuốc này có chứa năng lượng cực mạnh, sau khi uống nó sẽ giống như rồng đang bay, rất khó khống chế. Điều này cũng khiến việc luyện chế Phi Long Bảo Tương đan trở nên cực kỳ khó, chỉ cần bất cẩn một chút thì sẽ thất bại ngay.

Ngô Bình ngẫm trước trong đầu hai lượt rồi mới chính thức luyện đan. Cậu cho cỏ Phi Long vào lò đan chưa được một lúc thì lò đan bỗng dưng vang lên một tiếng “ầm”, một luồng sức mạnh lớn tuôn ra, phá tan hết những dược lực của những thảo dược mà Ngô Bình đã luyện trước đó, lửa trong lò tắt hẳn, bốc lên hai luồng khói đen.

Ngô Bình chau mày, sức mạnh của cỏ Phi Long mạnh quá, những đan dược khác vốn không thể chịu nỗi, làm sao để luyện loại đan này đây?

Cậu thử liên tục ba lò, hết lần này đến lần khác thất bại, dù cậu thay đổi phương pháp thế nào thì sức mạnh của cỏ Phi Long vẫn phá tan dược lực của những loại thảo dược khác.

Có điều, những lần thất bại này cũng giúp cậu sáng dạ ra, cậu nghĩ ra một cách có thể khống chế sức mạnh của cỏ Phi Long, đó là Đan Trận.

Trong giới thầy luyện đan, không được mấy người hiểu về Đan Trận, rất nhiều quá trình luyện đan đều cần sự hỗ trợ của Đan Trận, nhưng muốn xây dựng được một Đan Trận tốt thì lại không phải là một chuyện dễ dàng. Nếu sử dụng Đan Trận không đúng thì không chỉ không có tác dụng hỗ trợ mà ngược lại còn giảm chất lượng của đan dược.

Đến lò thứ tư, hai tay của Ngô Bình không ngừng dùng pháp quyết, bí ấn được ngưng tụ từ mấy chục loại bí lực được cậu truyền vào trong lò đan, rồi từ từ ngưng tụ thành một bí trận. Bí trận này là đan trận được cậu nghiên cứu từ cỏ Phi Long, chuyên dùng để khống chế sức mạnh của cỏ Phi Long.

Khi cho cỏ Phi Long vào lò, sức mạnh đó vừa xuất hiện thì đã bị đan trận khống chế ngay. Cuối cùng thì mấy loại đan dược cũng bắt đầu dung hợp với nhau và xảy ra thay đổi kì diệu.

Chỉ là đan trận của Ngô Bình xuất hiện đã khiến quá trình dung hợp của dược lực xảy ra vài biến đổi nhỏ. Mười lăm phút sau, Ngô Bình vỗ nhẹ lên lò đan thì liền có ba luồng sáng vụt ra, chúng bị cậu bắt lấy thì biến thành ba viên Phi Long Bảo Tương Đan.

Ba viên đan dược có màu xám, phẩm chất rất kém, rõ ràng là bí trận đã ảnh hưởng đến hiệu quả luyện đan.


“Đan dược hạ hạ phẩm”. Ngô Bình chau mày, tiếp tục hoàn thiện bí trận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK