Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì vậy, Ngô Bình chỉ lấy một trăm vạc Thần Vương tương, ba nghìn vạc Thần dịch và mưởi tỷ viên Tử Thần Tinh. Những món này chỉ là một bộ phận rất ít trong tài sản của Hiên Viên gia.

Còn lại, Lý Thần Đồ sai người kiểm kê và ghi lại sổ sách. Mấy thứ này đều giao cho Thánh Hoàng, để nàng ấy sắp xếp công dụng.

Buổi chiều, anh lại quay về Đa Bảo các hỏi thăm, mới biết Thần Vương tương là bảo vật của Thần tộc, chỉ có tu sĩ từ Đại Thần trở lên mới có thể dùng được, cho nên Nhân tộc không mua được thứ này. Mà ngay cả Thần dịch cũng chỉ có người có quan hệ thuyết thống với Thần tộc, mới sử dụng được.

Trên thị trường, một giọt Thần dịch có giá trị một triệu Thánh Thù, vả lại có tiền cũng không mua được bởi nó rất khó mua. Về Tử Thần Tinh, là thứ để Thần tộc tu luyện gì đó.

Lúc này, Hiên Viên Thượng Nhất ở đối diện lại đến tìm Ngô Bình. Gương mặt của hắn ta đen thui, nhìn chăm chú vào Ngô Bình hỏi: “Lý công tử có liên quan đến chuyện Hiên Viên gia của ta bị tịch thu đúng không?”

Ngô Bình nhìn hắn ta mà hỏi: “Ngươi đoán xem?”

Hiên Viên Thượng Nhất tức giận phun ra ngụm máu, lạnh lùng nói: “Sao ngươi dám!”

“Chát!”

Ngô Bình tát cho hắn ta một bạt tai lệch mặt, rồi kêu người trói hắn ta đến cho Lý Thần Đồ để đoàn tụ của cả nhà hắn ta.

Anh rất tò mò về những Thần dịch và Thần Vương tương này làm được cái gì, vì vậy lập tức lấy một giọt Thần dịch ra dùng thử. Thần dịch vừa vào cửa, một nguồn năng lượng sinh động lập tức bắn ra nhập vào từng tế bào của Ngô Bình để Nhân Thể có được lực lượng tiến hóa.

Con ngươi của anh sáng lên vui mừng: “Tốt quá rồi! Thần dịch này có thể nuôi dưỡng được một đội quân chiến sĩ có thể chất dũng mãnh. Nhưng mà mấy chục loại dược hiệu của Thần dịch này có tỉ lệ sử dụng quá thấp, có thể luyện chế với các dược liệu khá để tăng hiệu quả của đan dược lên mấy mười mấy lần”.

Thể chất của anh đã rất mạnh, nên Thần dịch hầu như không có hiệu quả với anh. Thế là anh uống một chút Thần Vương tương.

Thần dịch vừa vào miệng, một nguồn năng lượng hung mãnh đánh thẳng vào óc của anh. Sao đó, nguồn lực lượng này bị Dương Thần hấp thụ, các ký hiệu mà Dương Thần vừa hấp thụ vào lúc trước đột nhiên sáng lên rồi bắn ra ánh sáng nóng bỏng.

Con ngươi của anh sáng lên vui mừng, không ngờ Thần Vương tương có thể thúc giục cho các ký hiệu bộc phá năng luyện nguyên bản của chúng!

Không chỉ như thế, nguồn năng lượng này còn có giúp cho Dương Thần rất lớn, giúp thể xác và tinh thần anh sung mãn hơn.

“Đống Thần dịch này là đồ tốt, xem ra ta phải về một chuyến rồi”.

Anh tìm thấy Lý Thuần Như, lúc này nàng ta đã tu luyện ra Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, khí tức cả cơ thể cũng mạnh lên rất nhiều.

Sau đó, hai người vượt qua Thánh Môn về Đông Hải Tiên Kiếm Môn.

Hai người vừa mới quay về, đã thấy con mãnh thú ba đầu trong biển đang quậy banh trên không trung hải đảo. Bên cạnh, trên các đảo nhỏ đã chất đầy xác người, cư dân trên đảo đều bị mãnh thú giết chết.

Tất cả cao thủ của Tiên Kiếm Môn đều đã bày ra Kiếm Trận đánh với mấy con mãnh thú đang quậy phá. Nhưng mà, trông họ đã rơi hẳng xuống thế yếu rồi.

Lý Thuần Như tức giận nói: “Đám mãnh thú đáng chết này!”

Ngô Bình nói: “Thuần Như, ta sẽ đi đánh với mấy con này”.

Dứt lời, anh đã rút Bạch Hổ Kiếm Tiên ra lao nhanh như sao băng đến một con mực khổng lồ. Con mực kia vẫn đang lơ lửng giữa không trung, xúc tua vung bừa, đánh vào nhóm người Kiếm Tu ép họ phải liên tiếp lùi về phía sau.

Một nhát chém sáng lên đánh úp lại, con mực khổng lồ chia làm hai nửa. Đám mãnh thú còn lại thấu Ngô Bình hung dữ và mạnh như thế, vội vàng quay đầu bỏ chạy.

Ngô Bình lạnh lùng hỏi: “Bọn mày chạy à?” Lúc này, anh đã đuổi theo giết chẳng chừa một con.

Nhưng đúng vào lúc này, mặt biển xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, một ánh sáng màu máu bắn từ bên trong ra, rồi tách ra một đóa hoa sen màu máu giữa không trung. Trong hoa sen màu máu kia có một con quái vật hình người ngồi xếp bằng ở đó, nó là người đầu cá. Con này không khác mấy với đám Quái vật đầu cá mà anh gặp trước đó, chỉ là sau lưng nó có thêm một đôi cánh máu.

Quái vật đầu cá lạnh lùng nói: “Ngươi dám đụng vào Thủy tộc Đông Hải, gan lắm đấy!”

Ngô Bình dừng cơ thể lại, nhướng mày hỏi: “Mày là ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK