Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tia sáng lạnh lẽo phóng tới rồi xuyên qua bả vai của Lâm Bạch và Dương Đoạn. Nếu họ không phản ứng nhanh nhạy thì đã bị đâm xuyên qua tim rồi.

Người ra tay chính là Kumiko Goto, mang tiếng là cường giả cảnh giới Võ Vương mà lại dùng ám khí.

Sau khi khiến hai người bên Ngô Bình bị thương, ông ta cười nham hiểm nói: “Cậu là Ngô Bình hả? Tốt, tôi đang nghĩ cớ để giết cậu, giờ thì tự cậu nộp mạng rồi”.

Ngô Bình vẫn bình thản như thường, anh giơ tay bắn ra một quả cầu màu vàng, quả cầu xoay tròn thật nhanh trên không trung rồi phát ra sóng âm kỳ lạ. Đây là quả cầu anh lấy được trong tảng đá, nó là pháp khí từ thời Tiên Quốc.

Trong lúc nhàn rỗi, anh đã nghiên cứu về quả cầu này thì phát hiện nó có thể bài trừ pháp thuật, là một món lợi khí xua đuổi tà ma. Sóng âm mà nó phát ra sẽ tạo ảnh hưởng xấu tới người âm linh và có lực tinh thần mạnh.

Quả nhiên sóng âm ấy vừa xuất hiện, ảo ảnh trước mắt Ngô Bình đã biến mất, Kumiko Goto biến sắc mặt, hai tay liên tục tạo ấn để chống lại sóng âm của Ngô Bình.

Vù!

Trong lúc đó, Ngô Bình đã thi triển kiếm pháp tam thức rưỡi, các đường kiếm loá mắt lao vụt về phía Kumiko Goto.

Ông ta gào lên rồi nhanh chóng tung chưởng đánh vào ngực Ngô Bình, đồng thời giơ một tay khác lên để bắt lấy kiếm của anh. Với cường giả Võ Vương mà nói thì đao kiếm và gậy gộc chỉ như tờ giấy, không thể khiến họ bị thương được.

Song, Kumiko Goto đã nhầm, tay ông ta lạnh toát vì đã bị chém mất nửa bàn tay, máu tươi chảy ra ròng ròng. Đường kiếm của Ngô Bình vẫn rất chói loà, sau đó chém vào đầu ông ta.

Ầm!

Ngô Bình cũng bị Kumiko Goto tung một chưởng đánh bay, tuy đã mặc hộ giáp, nhưng chưởng lực cỉa cường giả cảnh giới Võ Vương rất mạnh, anh đã bị gãy một xương sườn và hộc máu.

Thấy Ngô Bình chém chết Kumiko Goto với một đường kiếm, những người Đông Doanh khác nghệt mặt ra, sau đó sợ hãi lùi lại. Với họ mà nói thì Kumiko Goto là một nhân vật bất khả chiến bại, vậy mà cũng bị người ta chém đầu rồi.

Thị trưởng Long Thành ngẩn người, đứng im tại chỗ như trời trồng, mặt tái mét, người run rẩy, dường như mắt ông ta vẫn đang thấy các đường kiếm bay lượn chói loà.

Ngô Bình chống kiếm đứng dậy rồi lạnh lùng nhìn người Đông Doanh, hỏi: “Còn ai muốn khiêu chiến tôi nữa không?”

Ngay sau câu nói ấy, quyền ý bá đạo phóng ra, không có gió mà áo Ngô Bình tung bay, một khí chất bức người khiến đám người Đông Doanh không dám thở mạnh. Luồng sát ý này khiến họ rất sợ hãi”.

Oẹ!

Thậm chí có người còn cong người xuống nôn oẹ vì quá hoảng sợ, nhưng một khi nôn thì coi như đã mất hết ý chí chiến đấu.

“Một lũ rác rưởi!”, Ngô Bình nhìn họ với vẻ coi thường: “Tu sĩ Đông Doanh khiến tôi quá thất vọng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK