Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khu buôn bán trọng điểm nhất của thành này có giá đất rất cao, mỗi cửa hàng đều cả vài tỷ đến vài chục tỷ. Nếu muốn mua mặt bằng rộng và độc lập thì giá còn cao hơn nữa, ngoài ra dù có tiền cũng chưa chắc mua được.

Lúc này, Ngô Bình đang đi cùng nhóm Nguyệt Đông Thăng và Nguyệt Thanh Ảnh đến đây để chọn cửa hàng.

Đường phố ở đây rất rộng, ở một ngã tữ có một cửa hàng đang đề biển cho thuê. Điều kỳ lạ là đây là một cửa hàng có vị trí rất đẹp nhưng đã để trống lâu rồi vì không có ai thuê.

Ngô Bình quan sát thì thấy cửa hàng này có bảy tầng, phía sau còn có nhà khô và căn biệt viện, ngoài ra còn có vườn hoa và hồ nước, môi trường sống và vị trí đều không chê vào đâu được.

Anh hỏi: “Cửa hàng này được đấy, nhưng tại sao chẳng có ai thuê?”

Có khá nhiều người đi phía sau Nguyệt Đông Thăng, ông ta hỏi họ: “Có ai biết lý do không?”

Một tuỳ tùng bước ra đáp: “Gia chủ, cửa hàng này do nhà họ Hầu mở, do thường xuyên nâng giá thuê nhà nên không ai muốn thuê ạ”.

Nguyệt Đông Thăng: “Nhà họ Hầu ư? Đi gọi gia chủ nhà họ ra đây”.

Thành Minh Nguyệt là địa bàn của nhà họ Nguyệt, dù nhà họ Hầu có mạnh đến mấy thì cũng phải ngoan ngoãn nghe lời.

Ngay sau đó đã có một người đàn ông trung niên mập mạp đi nhanh ra, sau đó hành lễ rồi cung kính hỏi: “Nguyệt gia chủ có gì căn dặn ạ?”

Nguyệt Đông Thăng hỏi: “Ông Hầu, mấy năm không gặp, ông làm ăn thế nào?”

Người đàn ông này làm kinh doanh cũng khá khấm nên là một trong các hộ giàu có ở thành này.

Ông Hầu cười đáp: “Nhờ phúc của Nguyệt gia chủ mà thời gian qua, tôi làm ăn khá lắm ạ”.

Nguyệt Đông Thăng: “Tôi thấy cửa hàng này của ông chẳng có ai thuê nên định mua nó đi để giải quyết phiền phức cho ông”.

Ông Hầu chớp mắt rồi lập tức cảm kích nói: “Cảm ơn Nguyệt gia chủ, tôi muốn bán nó lắm rồi mà chẳng có ma nào mua. Nếu Nguyệt gia chủ muốn mua thì tôi biết ơn quá!”

Ông Hầu nói dối mà không thèm chớp mắt, rõ ràng ông ta ghi trên biển là cho thuê, chứ có dòng nào ngỏ ý muốn bán đâu.

Nguyệt Đông Thăng rất hài lòng với thái độ của ông Hầu nên nói: “Ông ra giá đi”.

Ông Hầu ngẫm nghĩ rồi nói: “Nguyệt gia chủ, tôi lấy 10 tỷ thôi”.

Thật ra, cửa hàng này có thể bán tới 100 tỷ, nhưng ông Hầu ra giá như vậy đúng như kiểu vừa bán vừa cho rồi.

Nguyệt Đông Thăng gật đầu: “Được, tôi mua”.

Sau đó, ông Hầu rất phối hợp mà đưa giấy tờ nhà đất cho Ngô Bình.

Mua cửa hàng xong, Nguyệt Đông Thăng gọi ngay các đệ tử trong nhà mình đến làm chân sai vặt cho Ngô Bình. Loáng cái, cửa hàng đã được dọn dẹp đâu ra đấy, chỉ cần chuẩn bị đủ đan dược là có thể khai trương được rồi.

Thấy môi trường ở Thần Châu tốt, tu sĩ lại đông nên Ngô Bình quyết định sẽ phát triển chính mảng đan dược. Tiếp theo, anh sẽ luyện chế 20 lò đan dược rồi dùng Vạn Hoá Thần Hồ nhân bản. Hiện giờ, anh cũng còn hơn trăm loại đan dược, nên có thể dùng Vạn Hoá Thần Hồ để nhân bản rồi bán.

Tối đó, nhóm Nguyệt Thanh Ảnh đều ở lại cửa hàng để giúp Ngô Bình. Còn anh thì nhốt mình trong phòng luyện đan để vừa luyện đan, vừa nhân bản đan dược.

Chờ khi anh ra ngoài thì đã là sáng này hôm sau. Anh đã dành nguyên một ngày để luyện chế mười lò đan dược, có các đan dược này rồi thì đan lâu có thể khai trương ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK