Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nhưng một phút trôi qua, năm phút trôi qua, vẫn không có một sao băng nào xuất hiện nữa.

Lâm Kiếm Phong bật cười “ha ha”: “Sao băng đẹp thật đó, như thế mà sắp kết thúc rồi nhỉ? Chưa xem đã mà”.

Lúc này nhân viên hai bên đã viết số lượng sao băng lên giấy, tổng cộng có một trăm ngôi sao băng.

“Một trăm ngôi sao băng, xem ra chúng tôi lại thắng rồi. Kỳ Lân, xin lỗi nhé, tôi lấy năm mươi tỷ tệ rồi”.

Ánh mắt Kỳ Lân lướt qua Lâm Kiếm Phong lạnh lùng nhìn Ngô Bình hỏi: “Cậu là ai?”

Ngô Bình mặt không đổi sắc nói: “Sao thế, thua vài ván đã muốn nghe ngóng thân phận của tôi, để sau đó trả thù tôi à?”

Kỳ Lân cười nhạo: “Đắc tội với người nhà họ Kỳ, không ai bảo vệ được cậu ta, nhà họ Lâm cũng không”.

Diệp Ngưng Băng cười mỉa: “Chỉ là một tu sĩ luyện khí nhỏ bé thôi mà lại dám đe dọa đệ tử xuất sắc của đại tông, anh chán sống rồi à?”

Thân phận của Ngô Bình vừa được tiết lộ, Kỳ Lân ngạc nhiên nói: “Cậu ta là đệ tử xuất sắc của đại tông?”

Diệp Ngưng Băng: “Cậu ấy không chỉ là đệ tử xuất sắc của đại tông, cậu ấy còn lĩnh hội được Chuông Thái Thượng. Kỳ Lân, anh chẳng khôn khéo gì cả”.

Sắc mặt Kỳ Lân vô cùng phức tạp, anh ta nhìn Ngô Bình, sau đó hừ một tiếng, xoay người bỏ đi. Tay sai của anh ta cũng rời đi theo.

Lâm Kiếm Phong tức giận nói: “Kỳ Lân này đúng là chẳng biết trời cao đất dày, dám đe dọa bạn của Lâm Kiếm Phong tôi đây”.

Diệp Ngưng Băng lạnh lùng nói: “Bây giờ anh ta không dám, trừ khi anh ta muốn chết”.

Ngay cả Diệp Ngưng Băng cũng xem thường tên Kỳ Lân này chứ đừng nói là Ngô Bình.

Lâm Kiếm Phong gật đầu, sau đó cười nói: “Tối nay kiếm được chín mươi tỷ, đều là công của anh Ngô, chúng ta mỗi người một nửa”.

Mặc dù Ngô Bình không cần tiền lắm nhưng có tiền mà không kiếm là trái nguyên tắc, lập tức không khách sáo nhận lấy bốn mươi tỷ.

Lâm Kiếm Phong cực kỳ vui, không chỉ giành lại được số tiền đã thua trước đó mà còn đánh rất mạnh một đòn vào Kỳ Lân, đã lâu rồi cậu ta mới cảm thấy sảng khoái như vậy.

“Cậu Ngô, hôm nay tôi đến Thạch Hải Tử, thật ra muốn đến “chợ Đế” đi dạo. Vừa lúc chúng ta kiếm được nhiều tiền như thế, vậy đến đó mua chút đồ nhé”.

“Chợ Đế là chợ phiên sao?”, Ngô Bình chưa từng nghe nói đến bèn hỏi.

Lâm Kiếm Phong gật đầu: “Chợ Đế đã có từ khi Đại Hạ lập nước, hơn nữa còn được lập ra bởi hoàng đế đầu tiên của Đại Hạ nên mới lấy tên là chợ Đế. Chợ Đế có rất nhiều đồ, có người tu hành, cũng có người bình thường, nhưng thường có thể tìm được đồ tốt. Dĩ nhiên, đồ tốt thì không hề rẻ đâu”.

Ngô Bình cảm thấy có hứng thú, cười nói: “Vậy à? Chợ Đế này cũng mở cửa hằng ngày à?”

Lâm Kiếm Phong: “Mồng chín, mười chín, hai chín hằng tháng sẽ họp chợ, hôm nay là hai mươi chín, là ngày mở chợ”.

Ngô Bình nói với Hạ Dã Thiên: “Hạ Dã Thiên, chúng tôi đến chợ Đế dạo vài vòng, các vị cứ chơi tiếp đi nhé”.

Thật ra Hạ Dã Thiên cũng muốn đi theo nhưng cậu ta biết mình chưa thân với Ngô Bình lắm nên liền nói: “Được, cậu Ngô, sau này có thời gian chúng ta lại tụ họp”.

Sau khi bốn người họ bỏ đi, Diệp Ngưng Băng mới nói: “Tôi nghe nói ở chợ Đế có mấy cửa hàng trăm tuổi, nên luôn muốn đến để xem thử”.

Ngô Bình hỏi: “Cửa hàng trăm năm tuổi gì kia?”

Diệp Ngưng Băng: “Cửa hàng Lão Tường bán dược liệu, đã kinh doanh hơn ba trăm năm rồi, cửa hàng kim khí nhà họ Từ bán binh khí, có lịch sử gần bốn trăm năm, còn có Vạn Phù Lâu bán bùa chú, Tiên Đan Phường bán đủ các loại đan dược, tất cả đều đã có lịch sử trên ba trăm năm”.

Ngô Bình cười, nói: “Không ngờ Thần Kinh còn có chỗ như thế này, tôi nên đến sớm hơn mới phải”.

Lâm Kiếm Phong: “Cậu Ngô, giờ đến cũng chưa muộn”.

Mấy phút sau, ba người họ lên xe, quản gia Hồ dắt theo người ngồi trên một chiếc xe khác lái ở phía trước.

Diện tích của Thạch Hải Tử rộng hơn một trăm kilomet vuông, trong đó phần lớn là núi và hồ, chợ Đế nằm trong một khu núi, xe chạy mười mấy phút mới đến được lối vào chợ Đế.

Để vào chợ Đế phải tốn một triệu để mua vé vào cổng, đối với tu sĩ và người có tiền thì một triệu không đáng là gì nhưng lại có thể ngăn được mấy phường tạp nham muốn vào xem náo nhiệt.

Quảngia Hồ mua vé vào cổng xong thì nhẹ nhàng vào trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK