Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người kia tung ra một pháp khí hộ thân, nhưng tiếc là vừa phản kháng lại thì pháp khí đã vỡ nát. Con sói gầm lên rồi phóng nguyên thần ra, định chặn đòn tấn công.

Đoàng!

Cơ thể của con sói nổ tung, còn đối thủ của nó là con người kia cũng mất mạng.

Không ít tu sĩ dưới mặt đất đã chứng kiến cảnh này, ai nấy đều rất hoảng hốt.

“Con sói kia với Tiêu Cuồng Ba đều là cao thủ có số có má đấy, vậy là lại bị cùng một người giết chết tại chỗ, ai ra tay thế nhỉ?”

Bang chủ Cái Bang trông thấy cảnh này thì sợ đến run bần bật, say đó quỳ xuống đất.

Đúng lúc này, có một pháp thân nguyên anh to lớn xuất hiện trên không trung rồi gầm lên: “Kẻ nào giết cháu ta?”

Các tu sĩ trông thấy người đó thì bàn tán: “Tông chủ Tiêu Nộ Vân của Tiêu Môn kìa! Người này đến cảnh giới Thiên Tiên rồi đấy, có kịch hay xem rồi đây”.

Ngô Bình giậm chân rồi bay lên cao, đứng trước mặt Tiêu Nộ Vân.

Tiêu Nộ Vân vốn đang vô cùng giận dữ, nhưng khi cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Ngô Bình thì chợt tái mặt, sau đó chắp tay rồi run giọng nói: “Là cậu đã giết cháu trai của tôi ư?”

Ngô Bình thờ ơ đáp: “Đúng thế, đòn tấn công của anh ta suýt nữa đã hại chết không biết bao nhiêu người dân vô tội, ông là người lớn mà không biết dạy con cháu trong nhà à?”

Tiêu Nộ Vân vội nói: “Là tôi dạy cháu không nghiêm, may có cậu ra tay, không thì tôi cũng giết nó”.

Đây rõ ràng không phải lời nói thật lòng, nhưng lão ta có cảm giác chỉ cần Ngô Bình cử động ngón tay thôi là mình ra bã rồi.

Ngô Bình: “Nếu ông biết sai rồi thì tự phế tu vi đi”.

Tiêu Nộ Vân hoảng hốt nói: “Cậu bạn, con người phải có lòng khoan dung, cậu không nên bắt nạt người khác quá…”

Ngô Bình lạnh mặt nói: “Bắt nạt ư? Những người dân bên dưới đã làm gì sai mà cháu ông suýt hại chết họ, đấy có phải bắt nạt người khác không?”

Tiêu Nộ Vân nghiêm túc nói: “Cậu bạn, tốt xấu gì tôi cũng đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên rồi, dù tu vi của cậu cao đến đâu cũng không thể vô lễ với tôi vậy được”.

Ngô Bình cau mày: “Thế à? Vậy để tôi xem ông mạnh thế nào!”

Tiêu Nộ Vân lùi lại hơn chục mét rồi nói: “Đứng im!”

Sau khi đột phá lên Thiên Tiên, tầng sinh mệnh của con người sẽ tăng lên, có thể Thiên Tiên cũng hơn hẳn các tu sĩ Địa Tiên bình thường. Đặc biệt là Thiên Tiên mở thế giới tâm linh, có thể vận chuyển sức mạnh tâm linh. Về lý thuyết thì dù một trăm tu sĩ Địa Tiên hợp lực lại cũng không phải đối thủ của một tu sĩ Thiên Tiên.

Uỳnh!

Tiêu Nộ Vân không dám lơ là, lão ta thi triển sức mạnh trong thế giới tâm linh, sau đó giơ tay ra chộp về phía Ngô Bình: “Trói buộc!”

Một luồng sức mạnh ngang tàng xuất hiện, xung quanh Ngô Bình xuất hiện các dợi dây thừng, chúng chuyển hoá từ tiên lực tâm linh, uy lực không thể coi thường.

Thấy thế, Ngô Bình vung tay lên, kiếm quang xuất hiện, tất cả dây thừng đều bị chém đứt.

Tiêu Nộ Vân kinh ngạc nói: “Đứng yên!”

Lời nói của tu sĩ Thiên Tiên có trọng lực rất lớn, thật ra đó chính là tác dụng của tiên lực tâm linh, nhưng tiếc cho Tiêu Nộ Vân đã gặp phải Ngô Bình nên sức mạnh của lão ta không thể phá kiếm vực của Ngô Bình được.

Ngô Bình hừ một tiếng rồi nói: “Thiên Tiên thì sao nào? Ông cũng chỉ đến thế mà thôi”.

Thấy hai lần tấn công đều không làm gì được Ngô Bình, Tiêu Nộ Vân kinh hãi nói: “Cậu bạn, hôm nay là tôi sai…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK