Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: "Thật buồn cười, cô đến Thanh Long Quân mà hỏi tôi là ai, thế cô là ai?"

Người phụ nữ cười lạnh một tiếng: "Anh cũng to gan thật!"

Thanh giáo trong tay cô ấy nhắm vào vai Ngô Bình, Ngô Bình di chuyển sang một bên vài bước để tránh.

Đánh hụt một phát, người phụ nữ "chậc" một tiếng: "Có chút bản lĩnh. Tâm trạng bổn thần tướng không tốt, cho nên phải trút giận lên đầu anh!"

Cô ấy di chuyển, hai ngọn giáo của cô biến thành hai luồng ánh sáng bạc, lao về phía Ngô Bình.

Khi đối phương ra tay, Ngô Bình ngay lập tức rút kiếm Hắc Long và chiến đấu. Anh đã có "pháp" của riêng mình, mỗi chiêu đều vô cùng lợi hại, kiếm và giáo va chạm, mỗi đòn đều phát ra tiếng vang lớn như long trời lở đất.

Sau mười chiêu, Kỷ Nhược Phi nói: "Cũng ra gì đấy, nhưng vẫn chưa đủ!"

Ngay lập tức, tốc độ chuyển động của cô ấy tăng gấp đôi, ba nghìn bóng giáo cùng đánh tới. Chiêu tất sát của cô ấy là thứ mà những Tiên Quân bình thường không thể xử lý được.

Tốc độ chuyển động của Ngô Bình cũng ngay lập tức tăng gấp đôi, và hàng ngàn bóng kiếm xuất hiện trong không khí, theo sau đó là tiếng kiếm và giáo va chạm dày đặc.

Hai người đồng thời lui về phía sau, Ngô Bội cảm thấy cánh tay phải tê dại, cô gái này thật lợi hại!

Kỷ Nhược Phi nhìn chằm chằm Ngô Bình, nói: "Anh là Nhân Tiên, làm sao có thể địch lại bổn thần tướng chứ?"

Thân Lục Giáp sợ tới mức trốn ở phía xa, hét lên: "Thủ trưởng của tôi là Võ Quân, sức mạnh của anh ấy không kém hơn cô đâu".

Nghe tin Ngô Bình là Võ Quân, Kỷ Nhược Phi thầm giật mình, cô ấy nhìn Ngô Bình lại một lần, nói: "Tôi là thần tướng Huyền Vũ, Kỷ Nhược Phi, anh là ai?"

Ngô Bình: "Tả thần tướng của Thanh Long Quân, Ngô Bình".

Kỷ Nhược Phi: "Thì ra là Tả thần tướng mới, vừa hay".

Cô ấy cất thanh giáo bạc đi, lập tức tóm lấy tay Ngô Bình như sợ anh chạy thoát: “Trả tiền đi!

Ngô Bình bị bắt lấy cổ tay đòi nợ liền nhíu mày: "Tôi nợ cô cái gì? Nợ tiền sao?"

Kỷ Nhược Phi cười khẩy: "Anh không nợ tôi mà là Thanh Long Quân nợ tôi!"

Ngô Bình không biết tình hình nên nhìn Thân Lục Giáp.

Thân Lục Giáp chạy đến và nói: "Báo cáo thủ trưởng, lúc trước đã có một số lượng lớn yêu ma xâm lược, nhưng quân sư không điều binh. Thần tướng không còn cách nào khác ngoài việc hứa hẹn rất nhiều tiền và yêu cầu quân đội Huyền Vũ chi viện".

Kỷ Nhược Phi: "Tôi đã dẫn binh giúp các người diệt yêu ma. Kim Huyền Bạch đã hứa với tôi một ngàn bảo vật. Nhưng ông ta đột nhiên rời khỏi Thanh Long quân. Thanh Long Quân các người nhất định phải trả món nợ này!"

Ngô Bình hất tay cô ấy ra và nói: "Thần tướng Kim nợ tiền cô thì cô đi mà tìm thần tướng Kim".

Kỷ Nhược Phi tức giận: "Anh nói cái gì? Muốn quỵt nợ à?"

Ngô Bình cười lạnh: "Quỵt nợ? Tôi không biết cô, vì sao phải trả tiền cho cô? Cô nói nợ cô một ngàn pháp bảo, cô có chứng cớ sao?"


Kỷ Nhược Phi vô cùng tức giận, cười lạnh liên tục: "Không thừa nhận? Được! Tôi lập tức mang người tới, giải tán đảo Thanh Long của anh, sau đó tôi sẽ đích thân canh giữ nơi này, chờ quân nhu của các người tới, tôi sẽ mang chúng đi ngay lập tức!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK