Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên nếu tu sĩ tham gia đã ở tầng thứ sáu Tôi Thể thì điểm tiêu chuẩn sẽ khác.

Ngô Bình đi đến gần cây cột rồi tung một cú đấm vào đó, anh chưa dùng hết sức mà đã nghe thấy một tiếng động lớn, mặt cây cột phát sáng liên tục, sau đó hiện ra một hàng các con số là 97580 cân.

Ngay khi dãy số xuất hiện, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

“Tôi không nhìn nhầm đấy chứ, hơn 90 nghìn ư?”

“Hình như thế, ôi trời!”

“Mẹ ơi, hơn 90 nghìn đấy, đến tu sĩ tầng thứ mười Tôi Thể cũng không đạt con số này được đâu”.

Ngô Bình cũng ngẩn ra, anh không ngờ mình chỉ đấm bừa một cú mà đã mạnh đến vậy, xem ra là do anh đã tu luyện địa khiếu.

Trương Siêu cũng nghệt mặt ra, hơn 90 nghìn cân! Hắn đã kiểm tra vòng này rồi, hắn ở tầng thứ bảy Tôi Thể mà đấm hết sức mới chỉ được 9500 cân thôi. Điều này có nghĩa là Ngô Bình mạnh hơn hắn mười lần, thế thì còn khiêu chiến gì nữa?

Hắn đảo mắt rồi dần lùi lại.

Vân Thường đã chú ý đến hành động của hắn nên nói: “Trương sư huynh, anh chuẩn bị khiêu chiến Ngô Bình cơ mà? Giờ lại định đi đâu thế?”

Trương Siêu dừng hình rồi cười ngượng nói: “Đâu, tôi đi vệ sinh chút ấy mà”.

Mọi người xung quanh đều phản ứng lại rồi dè bỉu hắn ra mặt, đã hẹn nhau khiêu chiến rồi giờ lại chuồn, chắc sợ rồi!

Có mấy đệ tử chân truyền chỉ muốn đổ thêm dầu vào lửa nên đã chặn đường Trương Siêu, một người đàn ông cao lớn cười mỉa: “Trương sư đệ, đi vệ sinh thì lúc nào đi chẳng được. Cậu nhịn chút đi, chờ Ngô sư đệ kiểm tra xong thì cậu phải khiêu chiến cậu ấy ngay”.

Trương Siêu nhăn mặt, địa vị của người đàn ông này còn cao hơn cả Trình Vệ, anh ta là Cao Hải - đệ tử chân truyền cấp một, đại cao thủ tầng thứ tám cảnh giới Luyện Khí, thực lực khỏi phải bàn. Vì thế Trương Siêu đành phải khúm núm rồi gật đầu.

Cao Hải mỉm cười đi đến gần cột kiểm tra rồi vỗ vai Ngô Bình: “Sư đệ, thần lực của chú không kém gì anh đâu, anh hơi bị phục chú đấy”.

Cao Hải này nổi tiếng nhờ sức mạnh, nhưng sau khi chứng kiến điểm số của Ngô Bình thì cũng phải ngạc nhiên rồi ngả mũ thán phục.

Ngô Bình cười nói: “Sư huynh quá khen!”

Cao Hải: “Đừng khách sáo, chú kiểm tra tiếp đi, bọn anh đang rất mong chờ vào màn biểu hiện tiếp theo của chú đấy”.

Anh ta chỉ vào dụng cụ kiểm tra thứ hai, đó là một vật hình vuông có màu đen, bên trên có cột như cán cờ, cây thước dài khoảng chục mét, phần thấp nhất là số 0, cao nhất là một triệu.

Vân Thường: “Sư huynh, đây là dụng cụ kiểm tra tiềm lực, nó tên là thước Đại Tiềm. Thước này có bốn đoạn, đoạn thấp nhất là từ 0 đến 5000, đây là mức bình thường và toả ra ánh sáng trắng. Đoạn từ 3000 đến 50.000 là mức trung và ánh sáng xanh. Hầu hết các đệ tử chân truyền đều đạt đến đoạn này. Tiếp nữa là từ 50.000 đến 150.000, đây là mức thượng đẳng và có ánh sáng tím. Trên ánh sáng tím là 150.000 đến 1 triệu và phát ra ánh sáng vàng, ai phát ra được ánh sáng này thì sẽ có tư chất của thiên kiêu”.

Ngô Bình nghe xong thì hỏi: “Tư chất tốt nhất của Huyền Minh Giáo mình là đạt đến số bao nhiêu?”

Cao Hải cười đáp: “Nhiều năm về trước, chúng ta cũng có một thiên tài, điểm tiềm lực của người đó đạt đến 145.000, thiếu chút nữa là phát được ánh sáng vàng và thành thiên kiêu rồi. Nhưng người đó cũng mạnh lắm, về sau đã trở thành nhân vật lớn của Huyền Minh Giáo ta, suýt được làm giáo chủ nữa đấy”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ thì thấy mình có thể toả sáng, nhưng không thể làm quá được. Anh giơ tay rồi cầm vào cây thước ấy, vài giây sau, đoạn dưới của thước bắt đầu phát sáng rồi cứ thế hướng lên trên. Điểm tiềm lực từ 0 tăng dần đến 3000, nhưng con số vẫn không dừng lại mà vẫn tăng tiếp lên 10 nghìn, 20 nghìn, 30 nghìn, cuối cùng là trên 50 nghìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK