Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng là Ngô Bình đang băn khoăn về chuyện này, anh nói: “Anh đã hỏi thăm về thần thổ thông thiên rồi, dù giờ em đi thì vẫn khá an toàn. Nhưng nếu tránh được thì cứ tránh, dẫu sao anh cũng chưa mạnh đến mức có thể bảo vệ em ở Hồng Hoang”.

Đường Băng Vân: “Anh yên tâm, em đâu có dễ bị bắt nạt. Mà anh cũng nói rồi mà, dù em đến đo thì vẫn là thiên tài”.

Trong lúc hai người nói chuyện, Ngô Bình cảm thấy có rất nhiều tu sĩ bay về phía cổng đá anh mới làm, anh nhíu mày rồi dẫn Đường Băng Vân bay đến đó.

Đến núi hoang rồi, họ thấy một cổng môn phái cao trên trăm mét đang đứng sừng sững ở eo núi với khí tức mãnh liệt. Có khá nhiều tu sĩ đứng xunh quanh rồi bàn tán.

“Xem ra tin đồn là thật rồi, linh khí đang hồi phục, nếu không kiếm phái Thục Sơn đã chẳng dựng cổng ở đây”.

“Sao kiếm phải Thục Sơn lại chọn nơi này nhỉ? Đây là ngọn núi hoang mà, hình như có gì lạ đâu”.

“Anh thì biết cái gì! Gần đây có rất nhiều cây cỏ kỳ lạ, dã thú cũng mạnh hơn ở bên ngoài. Điều này chứng tỏ đây là một nơi phi thường”.

“Tôi nghe nói sau này nơi đây sẽ là lối vào của một không gian, bên trong có nhiều thiên tài địa bảo lắm. Hừ, kiếm phái Thục Sơn định độc chiếm đây mà”.

“Đúng thế, có bảo bối thì phải chia cho mọi người chứ, tuy kiếm phái Thục Sơn là thế lực mạnh nhất ở Địa Tiên Giới, nhưng cũng không thể độc quyền như vậy được”.

“Thì mình có làm gì được họ không? Người ta mạnh lắm đấy, nếu các người mà có thế lực mạnh như họ thì cũng độc chiếm nơi này thôi”, một người khác nói.

“Đừng quên Địa Tiên Giới chỉ là một phần nhỏ của Côn Luân, ngoài ra còn nhiều thế lực khác mạnh lắm. Kiếm phái Thục Sơn định độc chiếm nơi này e cũng không dễ đâu”.

“Nói đúng đấy, một khi linh khi hồi phục, các thế lực ở Tiên Giới và Hồng Hoang cũng sẽ hạ phàm. Khi ấy, kiếm phái Thục Sơn cỏn con kia có là gì? Tôi nghe nói, môn phái chính của họ ở Tiên Giới cũng chỉ thuộc hạng hai thôi. So với các thế lực truyền thừa cả chục nghìn năm thì còn kém xa”.

Đủ lời bình phẩm được thốt ra từ miệng của các tu sĩ.

Đường Băng Vân nói: “Chồng, xem ra họ đều có ý kiến với cách làm của anh đấy”.

Ngô Bình: “Lòng người nham hiểm, họ không có ý kiến mới lạ. Nhưng không sao, với thực lực hiện giờ của Thục Sơn thì họ chỉ dám bình luận ở đây thôi”.

Sau đó, anh kéo tay Đường Băng Vân bay về nhà.

Ngô Bình hái một quả của Đạo Diệp cho Đường Băng Vân ăn rồi giúp cô ấy đả thông linh khiếu, thần khiếu, phối hợp với công pháp của thần thổ thông thiên. Tu vi của Đường Băng Vân nhanh chóng đột phá lên cảnh giới Võ Quân.

Mấy ngày sau đó, Ngô Bình dùng đủ mọi cách đẻ điều chỉnh cơ thể cho Đường Băng Vân. Nhưng cô ấy không phải anh nên dù có cố đến mấy cũng có đạt đến trình độ như anh. Đột phá lên Thần Quân là chạm đến giới hạn của Đường Băng Vân rồi.

Cảnh giới cũng được, ít ra cũng củng cố thêm cho nền móng. Kể cả đến thần thổ thông thiên thì Thần Quân cũng là thiên tài, không hề kém những người ở Thiên Kiêu Bảo Sách.

Ngày nào, Đường Băng Vân cũng chăm chỉ tu luyện dưới sự chỉ dẫn của Ngô Bình. Trong lúc đó, Ngô Bình cũng không rảnh, anh vẫn luyện đan và tu luyện phương pháp hít thở.

Hôm nay, anh bắt đầu tu luyện Hỗn Nguyên Thiên Công bản mới. Công pháp này có lực sát thương rất cao, hơn nữa bản hoàn chỉnh còn dễ luyện hơn bản gốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK