Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quy mô của thành Tinh Nguyệt còn rộng hơn cả thành Mộng Hoa, lúc này có thể nhìn thấy ở trên đường cái đang có một lượng lớn Nhân Tộc. Chỉ là, những Nhân Tộc đơ đều là nô lệ của tộc Đầu Hổ. Chỉ là, giữa nô lệ và nô lệ có chút khác nhau, có một số nô lệ đã hoàn toàn bị nô lệ hoá, trở thành chó săn đồng loã với người của tộc Đầu Hổ, là phản đồ của Nhân Tộc.

Vừa đến trên đường, Ngô Bình đã lập tức nhìn thấy một nô lệ tay cầm roi, đang ra sức đánh lên lưng của một nô lệ khác đang vác nặng, cũng lớn giọng quát mắng: "Nhanh lên một chút! Nếu lát nữa mà muộn thì chủ tử sẽ lột da các ngươi!"

Vài người nô lệ ở phía trước cho dù giận vẫn không dám nói gì, chỉ có thể cắn răng đi trước. Những thứ bọn họ vác vô cùng nặng, căn bản không thể có cách nào đi nhanh được.

Ngô Bình tức giận, cố ý đụng vào tên nô lệ đang cầm roi kia, hất hắn ra xa mấy thước, cú va chạm này, khiến gân cốt toàn thân hắn bị gãy hết một nửa, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Ngô Bình cả giận nói: "Cẩu nô, dám chắn đường của đại gia!". Cậy đi lên phía trước, một chân đạp vỡ xương chậu của tên kia, đau đến mức tên phản đồ này hôn mê. Loại nô lệ này không còn giá trị gì nữa, kết cục chỉ có chờ chết.

Nô lệ nhân loại nhìn thấy cảnh như thế cũng không hề phản ứng gì cả, vẫn nên làm gì thì cứ làm.

Sau khi đi một vòng, Ngô Bình mới phát hiện, bên trong tộc Đầu Hổ cũng có thể mua bán nô lệ. Nô lệ Nhân Tộc bình thường có thể bán một trăm nghìn linh thù một người, sức khoẻ tốt một chút có thể bán mấy trăm nghìn, thậm chí là trên triệu linh thù.

Rất nhanh cậu đã đến một chỗ chợ nô lệ, ít thì mười mấy nô lệ, nhiều thì trên một trăm nô lệ đặt chung với nhau. Các nô lệ được niêm yết giá rõ ràng, tất cả bọn họ đều quỳ trên mặt đất, chấp nhận số mệnh bị buôn đi bán lại.

Mấy ngày này, cậu đã giết không ít tên tộc Đầu Hổ, lấy được tiền ở trên người bọn họ, lúc này lại vừa cần để mua nô lệ Nhân Tộc. Toàn bộ chợ nô lệ, có một trăm mấy chục nghìn nô lệ bị bán, cậu mua một lúc hơn năm mươi nghìn nô lệ, cũng đưa bọn họ vào bên trong nô giới do tộc Đầu Hổ chế tạo ra. Không gian bên trong nô giới rất lớn, có thể giam giữ đồng thời cũng vận chuyển một lượng lớn vật sống.

Năm chục nghìn nô lệ, mất vài tỷ linh thù, nhưng chút tiền ấy cũng không là gì đối với Ngô Bình. Cậu biết không thể mua quá nhiều, nếu không, một khi bên trong thành thiếu nô lệ, Đầu Hồ tộc sẽ tiếp tục ra ngoài bắt Nhân Tộc làm nô lệ.

Hơn năm chục nghìn người cần đồ ăn thức uống và quần áo mặc, Ngô Bình không có cách nào để luôn giữ họ ở bên mình, cho nên đưa những người này đến ngoại ô cách nơi đây vạn dặm. Bên trong tòa thành này có Nhân Vương tọa trấn, những người này có thể sinh hoạt ở gần đó, ít nhất cũng có thể sống sót.

Thế nhưng, những người này không một xu dính túi, Ngô Bình lại phát cho mỗi người một trăm nghìn linh thù dùng để mua nhà mua đất, bắt đầu cuộc sống một lần nữa. May là có Thanh Ngưu và Liễu Mị trợ giúp, nếu không chỉ có một mình cậu lo liệu thì cũng không thể nào làm được nhiều việc.

Ngày hôm sau, Ngô Bình đi vào thành Tinh Nguyệt một lần nữa, cậu vừa mới bước vào thành, thì có khí tức cường đại khóa chặt cậu. Cậu dùng bước, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy có ba tên cao thủ tộc Đầu Hổ bay từ trên trời xuống, vây cậu ở chính giữa.

“Ranh con nhân loại! Lá gan của ngươi không nhỏ, dám giả mạo tộc nhân của ta! Người đã giết hại tộc nhân của ta trong hơn một tháng nay chính là ngươi đúng không?”. Một kẻ tộc Đầu Hổ lông vàng kim lạnh giọng hỏi.

Ngô Bình biết đối phương sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra tung tích của mình, cậu cũng không hoảng loạn, lạnh nhạt nói: “Các ngươi quá ngu xuẩn, ta đã giết cả trăm nghìn tộc Đầu Hổ”, các ngươi mới tìm được ta, ta thật sự rất thất vọng”.

Một tên tộc Đầu Hổ lông xanh khác giận dữ nói: “Ngươi sẽ chết thật thảm!”

“Ầm!”

Không gian xung quanh Ngô Bình trở nên vặn vẹo, có hơn một ngàn bóng của mãnh hổ xuất hiện, cũng đồng thời phát ra tiếng hồ gầm. Mỗi một cái miệng của từng con hổ đều phóng ra một tia sáng, tập trung bắn về phía Ngô Bình.

Ngô Bình cười lạnh, kích hoạt Cấm Hoàn, bên ngoài cơ thể cũng xuất hiện mãnh hổ, mãnh hổ gào thét điên cuồng một tiếng, bên ngoài cơ thể Ngô Bình hình thành một cái chuông vàng thật lớn, giữ cậu ở bên trong đó! Bên ngoài chuông vàng hiện ra Phù Văn Cấm Kỵ, phù văn và chuông vàng xoay tròn. Chuông vàng xoay tròn thì Cấm Thần của Ngô Bình đang ngồi xếp bằng phát ra thần quang sáng rực rỡ!

“Ầm!”

Chuông vàng ngân lên, cùng với tiếng mãnh hổ gào thét điên cuồng, toàn bộ ánh sáng vàng của tộc Đầu Hổ phát ra vặn vẹo, sụp đổ, sau đó bị Cấm Thần hấp thu, luyện hóa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK