Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc cô ta còn là đệ tử mới thì đã bị chinh phục bởi hào quang của Vũ Văn Thiên, kể từ lúc đó cô ta đã quyết định nếu sau này tìm bạn đời thì nhất định phải tìm người như Vũ Văn Thiên.

Vì vậy hôm kia, khi Vũ Văn Thiên cho người đem sính lễ đến thì cô ta đã rất vui mừng, chạy đến đỉnh Thanh Vân ngay trong đêm, trao thân cho Vũ Văn Thiên, để gạo nấu thành cơm.

Ngô Bình liếc nhìn cô gái, hôm họ gặp nhau lần đầu thì anh đã không có ấn tượng tốt với cô gái này, anh lạnh lùng nói: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi không có chút hứng thú nào với cô cả”.

Kinh Hồng tiên tử giận dữ: “Anh nói cái gì?”

Ngô Bình: “Mấy ngày này cô không được rời khỏi đỉnh Vô Tương, ba ngày sau Vũ Văn Thiên sẽ đến phá ải, nếu hắn ta có thể qua được ải, tôi sẽ cho cô đi theo hắn ta, và còn cho cô của hồi môn hậu hĩnh. Nếu hắn ta không thể vượt được ải, tôi sẽ phế bỏ tu vi của cô, đuổi cô ra khỏi núi”.

Kinh Hồng tiên tử giật mình: “Phế bỏ tu vi của tôi? Dựa vào đâu chứ?”

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Cô là đệ tử của đỉnh Vô Tương, lẽ nào không biết đỉnh Vô Tương và đỉnh Thanh Vân đối địch. Thân phận Tứ Mỹ Thục Sơn của Kinh Hồng tiên tử cô là do ai cho? Nếu không nhờ đỉnh chủ dốc lòng bồi dưỡng cô thì cô có ngày hôm nay sao?”

Kinh Hồng tiên tử giận dữ nói: “Đấy là chuyện của tôi”.

Ngô Bình: “Cô không nghĩ đến chuyện báo đáp đỉnh Vô Tương thì thôi, không ngờ lại còn tự ý chạy đến đỉnh Thanh Vân, còn trao thân cho Vũ Văn Thiên. Đỉnh Vô Tương tôi xấu hổ vì có đệ tử như cô, đương nhiên sẽ không giữ cô lại”.

Kinh Hồng tiên tử cười lạnh lùng: “Anh nói nhiều vậy chẳng qua cũng chỉ là đố kỵ với Vũ Văn Thiên mà thôi. Lúc đầu đỉnh chủ chưa có sự đồng ý của tôi đã hứa gả tôi cho anh, nhưng đáng tiếc anh lại kém cỏi hơn Vũ Văn Thiên quá nhiều, trong mắt tôi, anh không bằng cả một cọng lông của anh ấy, muốn tôi làm bạn đời của anh sao? Nằm mơ giữa ban ngày mà”.

Ngô Bình nghe cô ta nói vậy thì giận đến đau bụng. Lúc này, có giọng nói dễ nghe vang lên từ bên ngoài điện.

“Chu Kinh Hồng, cô đánh giá bản thân cao quá rồi, có Lâm Thanh Dao tôi ở đây, sao Ngô công tử có thể để mắt đến cô?”

Chu Kinh Hồng giật mình quay đầu thì thấy Lâm Thanh Dao bước vào, xinh đẹp tuyệt trần, đúng là đẹp hơn cô ta vài phần.

Thật ra xét về nhan sắc Chu Kinh Hồng nhiều lắm cũng chỉ được xếp vào top mười của điện Thanh Liên. Có điều để tăng danh tiếng cho cô ta, đỉnh Vô Tương đã liên tục ra sức tuyên truyền nhiều năm, dần dần, Chu Kinh Hồng cũng trở thành một trong Tứ Mỹ Thục Sơn, trở thành cái tên của đỉnh Vô Tương.

Nhưng dù là như vậy thì Chu Kinh Hồng cũng là người xếp sau trong Tứ Mỹ. So ra thì Lâm Thanh Dao mới là người đẹp số một của Thục Sơn được công nhận, đứng đầu trong Tứ Mỹ, được người đời gọi là Thanh Dao tiên tử.

Năm xưa, người mà Vũ Văn Thiên muốn tiếp cận nhất cũng là Lâm Thanh Dao, có điều Lâm Thanh Dao cho rằng Vũ Văn Thiên giết người đã thành thói quen, tâm địa đen tối, không phải người có thể giao phó cả đời nên đã dứt khoát từ chối.

Chu Kinh Hồng giận dữ, nói: “Lâm Thanh Dao, chuyện này có liên quan gì đến cô?”

Lâm Thanh Dao: “Đương nhiên là có liên quan”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK