Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lập tức, năm ngàn cửa Đại Pháo đồng loạt bắn ra, nhắm thẳng vào trong vòng tròn của ánh sáng màu hồng đang chiếu rọi. Những chỗ này người tộc khổng lồ đã yếu rồi, hiện giờ bị năm ngàn cửa đại pháo đổ ập đến lập tức máu thịt bay tung tóe, khóc thét từng trận.

Sau khi bắn hết một vòng, hơn một vạn quân sĩ người khổng lồ bị ánh sáng màu hồng khoanh tròn đã chết hơn một nữa, còn tên nào không chết cũng bị thương nặng!

Thoáng chốc, toàn bộ quân đội người khổng lồ rơi vào rối loạn, các quân sĩ đứng xung quanh gần khu vực ánh sáng màu hồng vội vàng né đi, sợ bản thân bị ai đó liên lụy mấy nả.

Cổ Thiên Binh vừa ngạc nhiên vừa giận, hắn ta không ngờ đao Oanh Thiên Nhận của mình không thể đỡ được tấn công của Lý Thần Đồ. Hắn ta tức giận gầm lên, tấn công lại lần nữa!

Trong lúc để Tiên Đạo Đại Pháo nghỉ ngơi, Ngô Bình đã chuyển Gương U Hoàng đi, ánh sáng của kính rọi vào một khu vực khác của quân người khổng lồ. Quân đội trong vòng ánh sáng đó cũng yếu ớt đi, có một vài người khổng lồ không chịu nỗi mà mềm cả chân ngã ngồi trên mặt đất.

“Hỏa Long Phù, bắn!”

Ngay tức thì một vạn đường lửa bay lên không trung, hóa thành hai vạn con rồng lửa, những con rồng lửa này tự bay uốn lượn trong không trung rồi nhắm vào khu vực có ánh sáng màu hồng rọi xuống mà phun ra quả cầu lửa thiêu cháy đám quân người khổng lồ thành đống thịt nhão. Còn bọn chúng chỉ có cách hoảng sợ, kêu rên thảm thiết liên hồi.

“Kích Lôi Phù, bắn!”

Ngô Bình lại ra lệnh, 10 nghìn Kích Lôi Phù phát ra, mười mấy vạn đường sấm oanh tạc tạo thành một vòng tổn hại cho quân địch. Lúc này, một vạn quân người khổng lồ bị ánh sáng màu hồng bao phủ đã gần như cháy đen, còn lại vài người chưa chết cũng đã đánh mất sức chiến đấu.

Ngay sau đó, Ngô Bình lại di chuyển Gương U Hoàng lần thứ ba, ánh sáng kính chuyển đến khu vực khác. Anh lại lạnh lùng nói: “Phi Kiếm Phù, bắn!”

Số lượng Phi Kiếm Phù nhiều vô cỡ, họ không thiếu nên tướng sĩ thủ thành cũng là người cầm Phi Kiếm Phù nhiều nhất. Ngô Bình vừa ra lệnh, lập tức mười vạn đường sáng của kiếm phóng lên, rồi chỉa thẳng mũi vào trong khu vực màu hồng lao đến!

“Độc Hỏa Phù, bắn!”

Theo sau đó, lại có một vạn Đạo Độc Hỏa Phù rớt xuống. Độc Hỏa này chứa chất độc kịch tính nhất, nó chỉ cần thiêu trúng người nào, nạn nhân sẽ cảm thấy đau đớn vô cùng, ngay cả xương cốt cũng có thể bị thiêu thành tro!

Qua hai đợt tấn công, khu vực chứa người khổng lồ đã sớm bị đánh thành máu thịt chia lìa rải rác khắp nơi, tả tơi thảm thiết không thể nào chết thêm được nữa, ngay cả một kẻ sống cũng không có!

Cổ Thiên Binh nhìn Nhân tộc tấn công ba đợt liên tục đã làm tổn thấy mấy vạn đại quân của tộc người khổng lồ, hắn ta vừa ngạc nhiên vừa giận dữ gầm lên: “Tộc Xích Long, chúng ta còn đang đợi cái gì?”

Lúc này, một trăm năm mươi vạn đại quân Tộc Xích Long cũng chạy đến. Họ cầm theo khí giới công thành, nên phóng đến trước tường thành ngay.

Ngô Bình phát hiện những khí giới công thành này rất hiện đại, anh tò mò nói to: “Con rối chiến tranh, ra phá hư khí giới của đối phương cho ra. Tấn công!”

Ngay lập tức, năm ngàn con rối chiến tranh nhảy từ tường thành xuống, vọt thẳng đến các khí giới công thành đối diện với chúng ta. Trong người mỗi con rối đều giấu một tu sĩ Nhân tộc, họ sẽ là những người kiểm soát con rối. Vóc dáng của con rối chiến tranh rất to lớn, chỉ cần một đập từ binh khí trong tay bọn chúng đã đủ vỡ nát những cái khí giới công thành kia, khiến quân địch không cách nào sử dụng được nữa.

Nhưng chiến trận của đại quân Tộc Xích Long rất mạnh, khí tức của một trăm vạn đại quân nối thành một, ngưng tụ thành một con rồng khổng lồ màu đỏ đậm. Con rồng kia vừa xuất hiện, đã gào rú vang trời.

Lý Thần Đồ biết không đánh chết con rồng đỏ này, thì gậy này sẽ không đánh được, ông ấy lập tức sử dụng kiếm chém về phía Xích Long. Một nhát chém kiếm lóe lên, con rồng khổng lồ gào lên ngay sau đó, đầu nó bị chặt đứt! Dù sao bên đội tộc Xích Long không có ai đủ cấp Chúa Tể để dẫn đầu, nên không một ai bảo vệ được chiến trận cho họ. Nó cũng trở thành nhược điểm chí mạng.

Ngô Bình nhận thấy cơ hội đã đến, ngay khi đầu rồng vừa rơi xuống, anh dịch chuyển tọa độ của ánh sáng kính sang đại quân Tộc Xích Long. Đúng lúc này, Tiên Đạo Đại Pháo đã lạnh rồi.

Ngô Bình lập tức chiếu Gương U Hoàng vào Tộc Xích Long, lạnh lùng nói: “Tiên Đạo Đại Pháo, bắn!”

Ngay tức thì, quân Tộc Xích Long bị lửa đạo bao trùm, mà sức phòng ngự của tộc này không bằng cả tộc người khổng lồ. Cho nên, chỉ thoắt cái người ngã ngựa đổ, chết thảm thương vong tan tác!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK