Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình gật đầu: “Người tiếp theo”.

Thượng Quan Tề Sinh cười nói: “Đây là Độ Ách Thủ chắc luôn rồi”.

Mạc Liên Phong nhăn nhó mặt mày, sự việc đã phát triển vượt khỏi tầm kiểm soát của ông ta, thế này thì dù Mạc Thái có cố đến mấy cũng không thể giành vị trí số một được rồi.

Sau đó đến bệnh nhân số ba, số bốn và số năm, Ngô Bình cũng chỉ vỗ vào người họ một cái là họ khỏi bệnh ngay. Khi anh chữa đến bệnh nhân số 11 thì Mạc Thái mới bắt đầu chữa cho người số ba.

Lúc này, trong mắt Mạc Thái chỉ còn lại sự bàng hoàng, vì y thuật của Ngô Bình quá giỏi, không biết Thượng Quan Tề Sinh tìm đâu ra một tên quái vật như anh.

Bệnh nhân số t1 có chứng bệnh hơi phức tạp, Ngô Bình vừa nhìn đã lấy Thiên Nguyên Châm ra châm cứu.

36 mũi kim xoay tròn trong lòng bàn tay anh rồi nhanh chóng cắm vào kinh lạc của người bệnh. Thấy thế, có người hô lên: “Thiên Nguyên Châm! Sao cậu ta lại có vậy?”

Người khác nói: “Có gì lạ đâu, mọi người không phát hiện ra à? Cậu ấy có thể phát huy công dụng của Thiên Nguyên Châm lên cao nhất, điều này chứng tỏ cậu ấy có sức mạnh thiên nguyên”.

Bệnh nhân số 11 nhanh chóng khoẻ lại, người số 12 nhanh chóng đứng trước mặt Ngô Bình.

Lần này, anh phải luyện thuốc cho người đó uống, sau đó vỗ vài cái vào người bệnh nhân thì người này nôn ra chất dịch màu đen, sau đó mới khoẻ lại.

Chữa xong cho 12 người thì điểm số của Ngô Bình đã cao đến mức giật mình - 2500 điểm.

Đến bây giờ, anh đã giữ chắc vị trí số một, vì dù Mạc Thái có giành được 100 điểm ở vòng cuối thì cũng chỉ được 1000 điểm thôi.

Có Tiên y nói: “Qui trình thi của hội Y Đạo mấy nghìn năm nay vẫn thế, trong ấn tượng của tôi thì hình như người có điểm cao nhất cũng chỉ 1850 thôi”.

Một người khác nói: “Vâng, thiên tài này về sau đã trở thành Tiên y vỹ đại nhất trong suốt ba nghìn năm của Hoàng Đình”.

“Nhưng cậu Trương Tiểu Bình này thì chắc sẽ trên bốn nghìn điểm mất, đáng sợ quá!”

“Đúng là khủng bố!”, mọi người cùng cảm thán.

Thượng Quan Tề Sinh cười nói với Thượng Quan Linh Nhi: “Linh Nhi, thấy bố tinh mắt chưa?”

Thượng Quan Linh Nhi đỏ mặt, nhưng cũng phải công nhận mắt nhìn người của bố mình quá đỉnh.

Sau đó, Mạc Thái đã có điểm số xếp sau Ngô Bình, hắn ta đã chữa khỏi cho bệnh nhân số bảy. Nhưng đến bệnh nhân số tám thì chịu. Ban đầy, Mạc Liên Phong chỉ giúp hắn ta chuẩn bị đến bệnh nhân thứ bảy thôi, vì từ số tám trở lên là rất khó. Hơn nữa, ông ta không ngờ là lại có người xuất sắc chữa khỏi cho bệnh nhân số 12.

Tiếp theo là vòng thi giành quyền trả lời, lần này sẽ do đích thân các Tiên y ra câu hỏi, mỗi người mười câu. Người đầu tiên ra câu hỏi chính là Thượng Quan Tề Sinh.

Thượng Quan Tề Sinh bước tới rồi mỉm cười nói: “Câu hỏi đầu tiên, nếu bị tà ma nhập vào người quá ba ngày thì phải làm sao?”

Khi nghe thấy câu hỏI này, đến Mạc Thái còn ngẩn ra, hoàn toàn không biết trả lời thế nào.

Ngô Bình gõ chuông trên bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK