Loáng cái, anh đã tiếp thu được kinh nghiệm của rất nhiều cảnh giới.
Lưu Tả mừng rỡ nói: “Thầy Lý có thể hấp thu sách luyện đan ngay được, quá đỉnh!”
Ngô Bình: “Thứ này rất quan trọng với tôi, cảm ơn ông”.
Lưu Tả: “Thầy Lý có thể tha mạng cho con trai tôi là Lưu Tả tôi cảm kích lắm rồi, đây chỉ là chút lòng thành thôi ạ”.
Ngô Bình cũng không định lấy không của người ta nên: “Tôi đã nhận thứ này của ông, sau này ông có thể nhờ tôi luyện chế cho ba lò đan dược bất kỳ”.
Lưu Tả kinh ngạc nói: “Thầy Lý, chuyện này…”
Ngô Bình: “Đừng khách sáo, ông đáng nhận được mà”.
Lưu Tả nuốt nước miếng rồi dè dặt hỏi: “Tôi có thể xin một lò Cự Thần Đan cho con trai không?”
Ông ta đã nghe nói về Cự Thần Đan rồi, nó có giá những vài trăm tỷ lần! Ông ấy biết đây là một đòi hỏi rất quá đáng, nhưng vì con trai mình, ông ấy đành muối mặt đi xin vậy.
Ngô Bình cười nói: “Được chứ, tôi đang có sẵn Cự Thần Đan đây, tôi tặng ông hai viên nhé?”
Lưu Tả mừng rỡ nói: “Vâng, cảm ơn thầy Lý”.
Hai bố con họ vội hành lễ.
Nhà họ đi rồi, Lý Dược Sư mới không nhịn được nói: “Bố, hai viên Cự Thần Đan có giá cả sáu, bảy trăm tỷ, sao bố lại tặng cho họ?”
Ngô Bình: “Giá trị của tờ giấy họ tặng cho mình còn hơn hai viên đan dược ấy gấp nhiều lần”.
Lý Dược Sư sáng mắt lên nói: “Ghê thế cơ ạ!”
Ngô Bình gật đầu: “Ừ, mọi người đã quen với công việc của đan đường rồi nên bố sẽ đi có việc mấy hôm”.
Ngày kia sẽ diễn ra đại hội giao lưu cửu tông, anh và Thần Bằng sẽ đến Tiên Giới Nguyên Sử. Mục đích anh đi chuyến này là để thử tiếp xúc với đan dược trong năm thần lò. Nhưng trước khi đi, anh quyết định sẽ quay lại Thái Chân Động để tiến vào không gian thứ tám.
Thu xếp xong công việc gia đình, Ngô Bình đã quay lại Cửu Dương Cảnh bằng cánh cửa vận chuyển, sau đó lại từ đó đến Đại Ngũ Hành Giới.
Từ Cửu Dương Cảnh về vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ chín, Ngô Bình cảm thấy sức mạnh của mình tăng lên không ngừng, thực lực rõ ràng mạnh hơn rất nhiều lần so với tu sĩ cùng cảnh giới ở đây.
Anh về tới vườn thuốc, Liễu Tam Tương cười nói: “Xem ra công tử lại đột phá rồi”.
Ngô Bình: “Tôi vừa tiến vào cảnh giới Thần Thông, ông Liễu, mấy nữa ông tới Cửu Dương Cảnh với tôi nhé?”
Liễu Tam Tương: “Cũng được, dù gì ở đây cũng nhàn nên chán lắm”.
Hắc Tướng cũng nói: “Chủ nhân, tiểu nhân cũng đi”.
Ngô Bình: “Cửu Dương Cảnh là thời không có duy độ cao, anh có thích ứng được không?”
Hắc Tướng: “Chủ nhân, tôi cũng từng đến đó rồi, chỉ vài hôm là quen thôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Ừ, thế thì cùng đi”.